Ngày 05-08-2025
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Mỗi Ngày Một Câu Danh Ngôn Của Các Thánh
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
01:01 05/08/2025

5. Người kiêu ngạo thì bị nhục nhã rất lớn, còn người bủn xỉn thì nhận sự nghèo khó cũng rất lớn.

(sách Gương Chúa Giê-su)

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Trích dịch từ tiếng Hoa trong "Cách ngôn thần học tu đức"


---------

http://www.vietcatholic.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://www.nhantai.info
 
Mỗi Ngày Một Câu Chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
01:05 05/08/2025
9. DÙNG LƯỠI LIẾM THƠ

Có một cử nhân làm thơ và đem dán nơi cao trên tường.

Anh của cử nhân đi khoe tài làm thơ của em mình, có một người bạn cũng phụ họa nói:

- “Bài thơ này có rất nhiều mùi vị (phong cách) của (nhà) Đường”.

Có một khách nhân nghe vậy thì vội vàng tìm cái thang gỗ, mọi người không hiểu gì cả…

Chỉ thấy người ấy đem cái thang gỗ dựng trên tường, bò lên, đến bên bài thơ thì lấy lưỡi mà liếm thử, nói:

- “Có mùi vị của “đường”, sao lại không liếm chứ?”-

Mọi người cười ha ha.

(Tiếu Tiếu lục)

Suy tư 9:

Con người ta ai cũng có tính khoe khoang, không nhiều thì ít, đó là vì nhu cầu được mọi người biết đến mình và khẳng định tài năng của mình, nói cách khác, là để cho mọi người biết mình đang tồn tại giữa xã hội này.

Có người khoe khoang tài năng mình như rao bán hàng hóa, kể vanh vách xuất xứ những gì mình đã học được; có người khoe khoang tài học của mình như là bác sĩ kê toa thuốc cho bệnh nhân; lại có người khoe khoang mình có “mác” du học ngoại quốc, có “phong cách” của Mỹ của Pháp.v.v…để tạo sự chú ý của người khác…

Người Ki-tô hữu không khoe khoang mình là người tin vào Thiên Chúa, hoặc phô trương mình là người được Thiên Chúa tuyển chọn, nhưng họ sẽ giới thiệu Đức Chúa Giê-su cho mọi người bằng việc làm tốt lành của mình, bằng việc thi hành lời dạy của Đức Chúa Giê-su trong Phúc Âm là yêu mến tha nhân như chính mình.

Người liếm thơ không phải vì thơ có “đường”, nhưng là để bày tỏ thái độ nhạo báng vì sự khoe khoang khoác lác của họ.

Cũng vậy, người ta sẽ không dùng lưỡi để “liếm” cái chúng ta khoe khoang, nhưng họ sẽ nhổ toẹt vào mặt chúng ta, khi chúng ta khoe khoang đạo mình là tốt lành, nhưng bản thân mình lại sống như người không có đạo, không có niềm tin vào Thiên Chúa…

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://www.nhantai.info
 
Ngày 06/08: Trình thuật tóm tắt Mầu Nhiệm cứu độ – Chúa Hiển Dung - Thầy Phó Tế FX. Cao Văn Trí, CP.
Giáo Hội Năm Châu
02:20 05/08/2025

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

Khi ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê. Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà. Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a. Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem. Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt; nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng bên Người. Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa với Người rằng: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” Ông không biết mình đang nói gì. Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ. Và từ đám mây có tiếng phán rằng: “Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!” Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giê-su. Các môn đệ giữ kín chuyện này, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.

Đó là lời Chúa
 
Tỉnh thức và trung thành
Lm Phêrô Phan Văn Lợi
03:02 05/08/2025
CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN NĂM C: LC 12,32-48

32Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em. 33Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. 34Vì kho tàng anh em ở đâu, thì lòng anh em để đó.

35“Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. 36Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. 37Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. 38Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ. 39Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu. 40Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến”.

41Bấy giờ ông Phê-rô hỏi: “Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho tất cả mọi người?” 42Chúa đáp: “Vậy thì ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc? 43Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm như vậy, thì thật là phúc cho anh ta. 44Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình. 45Nhưng nếu người đầy tớ ấy nghĩ bụng: ‘Còn lâu chủ ta mới về’ và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa, 46chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín.

47“Đầy tớ nào đã biết ý chủ, mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. 48Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.”


TỈNH THỨC VÀ TRUNG THÀNH

Ngày 24-08 năm 79 Công nguyên, núi lửa Vesuvius, vùng Campania nước Ý, bất ngờ phun trào dữ dội, và chỉ trong hai ngày, đã chôn vùi thành phố Pompeii dưới một lớp dung nham dày đặc, lấp đầy mọi khoảng trống. Nó bị hoàn toàn quên lãng cho đến thế kỷ 18. Khi bắt đầu khai quật, các nhà khảo cổ nhận thấy những gì thuộc khoáng vật hầu như còn nguyên nhưng những gì thuộc sinh vật (xác người và thú) đều tiêu tan và biến thành những cái khuôn rỗng. Người ta đổ thạch cao vào đó để khám phá hình dạng và tư thế của các nạn nhân. Đa phần quằn quại. Điều kỳ thú là có nguyên một toán lính Rô-ma đứng thẳng người như đang làm nhiệm vụ, tay vẫn còn cầm khiên và giáo.

Vào khoảng 2g20 sáng ngày 15-4-1912, chiếc Titanic -con tàu sang trọng hàng đầu thế giới tại thời điểm đó- đã va phải một tảng băng trôi gần đảo Newfoundland (Canada). Nó gãy đôi và chìm dần, gây ra cái chết cho gần 1.500 hành khách. Khi ấy, muốn giúp mọi người bình tĩnh hơn giữa cảnh hỗn loạn, dàn nhạc của con tàu đã chơi đàn suốt hơn hai giờ đồng hồ, và rốt cuộc họ cũng chìm xuống đáy đại dương. Và bản nhạc cuối cùng được tấu là giai điệu bài thánh ca “Nearer My God To Thee” (Chúa ơi cho con gần Ngài hơn nữa).

Thái độ bình thản đón đợi tử thần và ý thức chu toàn nhiệm vụ đến chết của hai nhóm trên chẳng phải là bài học cho các Ki-tô hữu mà bài Tin Mừng hôm nay đề cập sao?

Quả thế, bản văn phụng vụ đang đọc chủ yếu nói về sự tỉnh thức và đức trung thành của tín hữu. Tuy nhiên, nó lại mở đầu bằng câu kết luận giáo huấn về thái độ đối với của cải trần gian. Lý do là giáo huấn ấy đạt đến đỉnh cao nơi một lời khuyên cụ thể và triệt để ban cho môn đệ: bán tài sản của mình đi mà bố thí (một việc sẽ được cộng đoàn Ki-tô hữu đầu tiên đem ra thực hiện theo sách Công vụ 2,45; 4,34-37). Đem của cải cho kẻ nghèo, ấy là làm giàu trước mặt Thiên Chúa (x. Lc 12,21), tạo cho mình một kho tàng không thể hao hụt nơi Người; tóm lại là bảo đảm cho mình một sự bù trừ vĩnh cửu. Tuy nhiên, không phải điều này, nhưng chính việc Nước Trời đến rốt cuộc mới là động cơ khiến tín hữu xả thân, dâng của, hiến lòng.

Tiếp tục trò chuyện với riêng môn đệ, Đức Giê-su đề cập một chủ đề mới, tỉnh thức và trung thành. Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, nơi Người sắp hoàn tất cuộc xuất hành của mình, Ngưới tự thấy phải chuẩn bị cho môn đệ đón nhận tình thế mà họ sẽ biết tới sau ngày Phục sinh: chờ đợi Chúa của họ vốn sẽ vắng mặt. Trình thuật Thăng thiên (Cv 1,9-11) đặc biệt muốn nói rằng thời gian của Giáo hội là thời gian vắng bóng Đức Ki-tô, Đấng mà người ta luôn cầu khẩn: “Lạy Chúa, xin hãy đến !” Suốt thời gian này, mọi tín hữu đều phải sẵn sàng (c. 35-40); nhưng những môn đệ được gọi vào công việc lớn lao là phụ trách cộng đoàn được đặc biệt kêu mời hãy trung tín (c. 41-48). Vì thế, Đức Giê-su sắp đưa ra nhiều dụ ngôn trình bày ngay một thái độ phải học đòi.

1- Tôi tớ tỉnh thức, chủ nhà thức tỉnh

Đức Giê-su bắt đầu bằng việc mời gọi mọi môn đệ hãy ở trong tư thế, mặc y phục làm việc; sau cuộc Thăng thiên, đó là nhờ không ngớt chăm lo phận sự của mình mà họ sẽ chờ đợi lúc mở cửa ra cho Chúa của họ (c. 35). Khi ấy họ được so sánh (c. 36-38) với những đầy tớ mà ông chủ, đi dự tiệc cưới, có thể trở về bất cứ lúc nào trong đêm. Đức Giê-su hai lần tuyên bố phúc cho những đầy tớ mà chủ sẽ thấy đang túc trực: họ sẽ được đồng bàn với ông. Sự ám chỉ bàn tiệc cánh chung mà Thiên Chúa đã dự kiến cho dân mình (x. Is 25,6-8) sẽ được soi rõ tại Lc 13,28 và hơn nữa, tại Lc 22,30, nơi Đức Ki-tô loan báo rằng các môn đệ sẽ được đồng bàn ăn uống với Người trong Vương Quốc của Người. Hơn nữa, sự ân thưởng còn tỏ ra qua việc đảo lộn các vai trò: chính ông chủ mặc y phục tôi tớ để đối xử với họ. Có một lời của Đức Giê-su cũng sẽ soi sáng điều này: “Thầy ở giữa anh em như một người phục vụ” (22,27).

Để minh họa cùng chủ đề tỉnh thức, dụ ngôn thứ hai nhắc nhớ rằng một chủ nhà chẳng bao giờ biết minh bị ăn trộm. Không thể nào thức dậy đúng lúc ! Bài học rút ra từ đó –cảnh giác không ngừng– lần này được minh nhiên áp dụng cho các thành viên của Giáo hội trong việc chờ đợi cuộc Quang lâm, việc Con Người đến lần sau hết. Sở dĩ ở đây Đức Giê-su tự cho mình danh hiệu ấy chứ không phải danh hiệu Chúa, ví dụ vậy, ấy là để nhấn mạnh vai trò của Người: Thẩm phán Hoàn vũ (x. 21,36) và đến tính cách hoàn toàn bất ngờ của việc Người trở lại (x. 17,23-26).

2- Người quản gia trung tín, kẻ coi nhà bất trung.

Một câu hỏi của Phê-rô đến tinh tế hóa việc áp dụng dụ ngôn: nó ngỏ cho ai? Cho mọi người –kể cả quần chúng– hay chỉ cho các môn đệ (c. 41)? Một cách ý nghĩa, Lu-ca ghi nhận chính Chúa, Chủ tể của Giáo hội, trả lời bằng một dụ ngôn thứ ba. Hoàn cảnh nó trình bày rõ ràng là hậu Phục sinh: các động từ đều ở thì tương lai, nhất là động từ tường thuật việc đặt làm quản gia. Các câu 42-44 nhắc lại một phần các câu 36-38: Đức Giê-su dàn dựng một đầy tớ mà ông chủ khi trở về, sẽ thấy đang làm việc của mình và Người tuyên bố y thật có phúc. Song có điểm mới mẻ: ta đang có chuyện với một đầy tớ-quản gia được giao nhiệm vụ cung cấp thức ăn cho những đầy tớ khác. Chu toàn nhiệm vụ này, đó là trung tín, đáng tin tưởng, và khôn ngoan –biết rằng cuộc sống vĩnh cửu tùy thuộc vào công việc thường nhật. Phần thưởng là nhân vật của chúng ta sẽ thấy mình được giao một nhiệm vụ lớn hơn: coi sóc tất cả tài sản của chủ.

Phác qua một trường hợp ngược lại, các câu 45-46 cung cấp một sự chính xác lớn hơn. Ý thức rằng ông chủ về trễ, tên đầy tớ-quản gia lợi dụng điều này để lạm dụng vị thế quyền lực của y. Đây là một ám chỉ rõ ràng đến kỳ hạn mà trong Giáo hội, kéo dài giữa cuộc Thăng thiên và cuộc Quang lâm của Chúa, việc Người đến vào lúc tận cùng thời gian (x. Cv 1,6-8; 2Pr 3,8tt). Không chu toàn phận sự mình chưa đủ -chỉ lo chè chén say sưa­- y còn hành hạ tôi trai tớ gái mà y có trách nhiệm cấp dưỡng. Chủ đề hồi gia bất ngờ được nhắc lại, thì hình phạt đến liền: ông chủ sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín, khỏi cộng đoàn các tín hữu. Câu 47 trình bày một trường hợp khác, trường hợp cố tình chểnh mảng: kiểu bất tuân phục như thế sẽ bị nghiêm trị. Còn kẻ mà thói vô ý chểnh mảng là do thiếu khả năng thì sẽ chịu một hình phạt nhẹ hơn (c. 48a).

Câu hỏi của Phê-rô thành thử đã khiến Đức Giê-su đề cập tới một điểm đặc biệt. Sau sự cảnh giác ở cc. 36-40 ngỏ với mọi tín hữu, Người đòi hỏi ở đây một thái độ trung thành từ phía một vài môn đệ, những kẻ thực thi một trách nhiệm mục vụ trên các anh em khác của cộng đoàn. Tuy nhiên ta chớ quên rằng Đức Ki-tô ở đây nói bằng dụ ngôn: mọi nét không thể kéo về hướng ẩn dụ mà không phản nghĩa -ví dụ đánh đòn (cc. 47-48a). Giáo huấn vẫn không kém rõ rệt: Đức Ki-tô chờ đợi nhiều từ các phụ trách cộng đoàn, như chỉ rõ qua câu tục ngữ bình dân mà Người dựa vào (c. 48b). Do chức năng mà Thiên Chúa ủy cho họ giữa dân của Người, họ phải hơn các tín hữu khác, không ngớt sẵn sàng trả lời bằng thái độ của mình trước vị Chúa tể sẽ bất ngờ xuất hiện./.
 
VietCatholic TV
Lời khuyên của Đức Thánh Cha Lêô XIV dành cho các bạn trẻ trên thế giới: Tình bạn
VietCatholic Media
02:23 05/08/2025


Một triệu bạn trẻ đã tham dự buổi Canh thức chiều tối thứ Bảy, ngày 02 tháng Tám năm 2025 vừa qua, với Đức Thánh Cha Lêô XIV tại khu vực Tor Vergata. Trong buổi canh thức, Đức Thánh Cha đã trả lời ba câu hỏi do đại diện các bạn trẻ nêu lên và nhắn nhủ họ hãy tìm kiếm tình bạn chân thật, thực hiện những chọn lựa can đảm, đặt cuộc sống của mình trên nền tảng vững chắc là Chúa Kitô.

Tor Vergata cách trung tâm Roma 16 cây số và tại đây, hồi trung tuần tháng Tám cách đây 25 năm, thánh Gioan Phaolô II đã chủ sự buổi canh thức với các bạn trẻ và sáng Chúa nhật hôm sau, ngày 20 tháng Tám, đã chủ sự thánh lễ bế mạc Ngày Quốc tế Giới trẻ Lần thứ XV.

Lần này, từ lúc 5 giờ chiều thứ Bảy, ngày 02 tháng Tám, đã có hàng trăm ngàn bạn trẻ hiện diện tại cùng địa điểm như 25 năm trước đây. Ở khu vực trước lễ đài, với mái vòm, có phần dành riêng cho các bạn trẻ Nam Hàn, vì Ngày Quốc tế Giới trẻ năm 2027 tới đây sẽ diễn ra tại Hán Thành. Ngoài ra, cũng có hàng trăm Hồng Y và giám mục, các vị đã đồng hành với các nhóm trẻ liên hệ trong những ngày trước đó ở Rôma. Trong khi chờ đợi Đức Thánh Cha và nhiều nhóm bạn trẻ khác đến, đã có nhiều chương trình văn nghệ, biểu diễn nghệ thuật được trình diễn.

Đức Thánh Cha Lêô đã đáp trực thăng đến Tor Vergata, lúc 7 giờ 30 tối, và ngài dùng xe mui trần tiến qua các lối đi để chào thăm các bạn trẻ. Tiếp đến, Đức Thánh Cha lần lượt trả lời ba câu hỏi được các đại diện bạn trẻ nêu lên bằng ba ngôn ngữ khác nhau.

Câu hỏi thứ nhất:

Thưa Đức Thánh Cha, con tên là Dulce María, 23 tuổi và đến từ Mexico. Con đến với Đức Thánh Cha như một phát ngôn nhân cho một thực tại mà giới trẻ đang trải nghiệm ở rất nhiều nơi trên thế giới. Thưa Đức Thánh Cha, chúng con là những đứa con của thời đại. Chúng con đang sống trong một nền văn hóa định hình chúng con mà chúng con không hề nhận ra; đó là một nền văn hóa được đánh dấu bởi kỹ thuật, đặc biệt là mạng xã hội. Chúng con thường hào hứng với việc có nhiều bạn bè và tạo dựng những mối quan hệ thân thiết, nhưng đồng thời chúng con cũng ngày càng trải nghiệm những hình thức cô đơn khác nhau. Chúng con gần gũi và kết nối với rất nhiều người, nhưng đó không phải là những mối quan hệ chân thành và lâu dài, mà chỉ là những mối quan hệ phù du và thường là ảo tưởng. Thưa Đức Thánh Cha, câu hỏi của con là: Làm thế nào chúng con có thể tìm thấy tình bạn chân thành và tình yêu đích thực dẫn chúng con đến niềm hy vọng đích thực? Làm thế nào đức tin có thể giúp chúng con xây dựng tương lai?

Các bạn trẻ thân mến, các mối quan hệ giữa con người với nhau, mối quan hệ của chúng ta với người khác là thiết yếu đối với mỗi người chúng ta, bắt đầu từ sự kiện: tất cả nam giới và nữ giới trên thế giới đều được sinh ra là con cái của một ai đó. Cuộc sống của chúng ta bắt đầu bằng một mối dây liên kết, và chính nhờ các mối quan hệ này mà chúng ta trưởng thành. Trong quá trình này, văn hóa đóng một vai trò nền tảng: nó giống như lăng kính mà qua đó chúng ta hiểu bản thân và diễn giải thế giới. Giống như một cuốn từ điển, mỗi nền văn hóa đều chứa đựng cả những từ ngữ cao quý lẫn những từ ngữ thô tục, những giá trị và cả những sai lầm mà chúng ta phải học cách nhận ra. Bằng cách say mê tìm kiếm chân lý, chúng ta không chỉ tiếp nhận một nền văn hóa, mà còn biến đổi nó thông qua những lựa chọn của mình. Thực ra, chân lý là một mối dây liên kết lời nói với sự vật, và tên gọi với khuôn mặt. Ngược lại, dối trá chia rẽ những yếu tố này và dẫn đến sự nhầm lẫn và hiểu lầm.

Ngày nay, trong số rất nhiều kết nối văn hóa đặc trưng cho cuộc sống của chúng ta, internet và mạng xã hội đã trở thành “một cơ hội phi thường cho đối thoại, gặp gỡ và trao đổi giữa con người, cũng như tiếp cận thông tin và kiến thức” (Đức Phanxicô, Christus Vivit, 87). Tuy nhiên, những công cụ này lại gây hiểu lầm khi chúng bị chi phối bởi chủ nghĩa thương mại và những lợi ích làm rạn nứt các mối quan hệ của chúng ta. Về vấn đề này, Đức Giáo Hoàng Phanxicô nhắc lại rằng đôi khi “toàn bộ bộ máy truyền thông, quảng cáo và mạng xã hội có thể được sử dụng để ru ngủ chúng ta, khiến chúng ta nghiện chủ nghĩa tiêu dùng” (Christus Vivit, 105). Chính lúc đó, các mối quan hệ của chúng ta trở nên mơ hồ, bất ổn hoặc không ổn định. Hơn nữa, như các con đã biết, ngày nay có những thuật toán cho chúng ta biết chúng ta nên xem gì, nên nghĩ gì, và nên kết bạn với ai. Và vì vậy, các mối quan hệ của chúng ta trở nên mơ hồ, đôi khi gây lo lắng. Khi một công cụ kiểm soát ai đó, người đó trở thành một công cụ: một món hàng trên thị trường và ngược lại, trở thành một món hàng. Chỉ có những mối quan hệ chân thành và những kết nối ổn định mới có thể xây dựng nên một cuộc sống tốt đẹp.

Các bạn trẻ thân mến, ai cũng mong muốn một cuộc sống tốt đẹp, như lá phổi khao khát không khí, nhưng thật khó để tìm thấy nó! Thật khó để tìm được tình bạn đích thực! Nhiều thế kỷ trước, Thánh Augustinô đã thấu hiểu khát khao sâu thẳm nhất trong lòng chúng ta, khát khao của mỗi con người, ngay cả khi không có sự phát triển kỹ thuật như ngày nay. Ngài cũng đã có một tuổi trẻ đầy biến động, nhưng không bằng lòng với những gì ít hơn, không dập tắt tiếng kêu của con tim. Thánh Augustinô đã tìm kiếm chân lý, chân lý không bao giờ làm thất vọng và vẻ đẹp không bao giờ phai tàn. Và ngài đã tìm thấy nó như thế nào? Làm thế nào ngài tìm thấy tình bạn đích thực và một tình yêu có khả năng mang lại hy vọng? Bằng cách tìm thấy người đã luôn tìm kiếm ngài, bằng cách tìm thấy Chúa Giêsu Kitô. Ngài đã xây dựng tương lai của mình như thế nào? Bằng cách bước theo người luôn là bạn của ngài. Theo chính lời ngài, tình bạn không nơi nào trung thành ngoài nơi Chúa Kitô. Thánh Augustinô nói với chúng ta rằng không có tình bạn nào là chân thực nếu không ở trong Chúa Kitô. Và tình bạn đích thực luôn ở trong Chúa Giêsu Kitô với chân lý, tình yêu và sự tôn trọng. Chỉ trong Người, tình bạn mới có thể vĩnh cửu và hạnh phúc (x. Chống lại Hai Thư của Phái Pelagiô I, I, 1). Thánh Augustinô nói với chúng ta rằng, ai yêu Chúa trong bạn mình, thì thực sự yêu bạn mình (x. Bài giảng 336). Tình bạn với Chúa Kitô, nền tảng của đức tin, không chỉ là một trong nhiều phương tiện giúp xây dựng tương lai; mà còn là ngôi sao dẫn đường của chúng ta. Theo Chân phước Pier Giorgio Frassati, sống mà không có đức tin, không có di sản để bảo vệ, không đấu tranh không ngừng cho chân lý, thì không phải là sống, mà chỉ là hiện hữu (x. Thư, ngày 27 tháng 2 năm 1925). Chính khi tình bạn của chúng ta phản ảnh mối liên kết mãnh liệt này với Chúa Giêsu, thì tình bạn mới thực sự trở nên chân thành, quảng đại và chân thật.

Các bạn trẻ thân mến, hãy yêu thương nhau! Hãy yêu thương nhau trong Chúa Kitô! Hãy biết nhìn thấy Chúa Giêsu nơi tha nhân. Tình bạn thực sự có thể thay đổi thế giới. Tình bạn là con đường dẫn đến hòa bình.
 
Lời khuyên của Đức Thánh Cha Lêô XIV dành cho các bạn trẻ trên thế giới: Can đảm lựa chọn
VietCatholic Media
02:25 05/08/2025


Một triệu bạn trẻ đã tham dự buổi Canh thức chiều tối thứ Bảy, ngày 02 tháng Tám năm 2025 vừa qua, với Đức Thánh Cha Lêô XIV tại khu vực Tor Vergata. Trong buổi canh thức, Đức Thánh Cha đã trả lời ba câu hỏi do đại diện các bạn trẻ nêu lên và nhắn nhủ họ hãy tìm kiếm tình bạn chân thật, thực hiện những chọn lựa can đảm, đặt cuộc sống của mình trên nền tảng vững chắc là Chúa Kitô.

Tor Vergata cách trung tâm Roma 16 cây số và tại đây, hồi trung tuần tháng Tám cách đây 25 năm, thánh Gioan Phaolô II đã chủ sự buổi canh thức với các bạn trẻ và sáng Chúa nhật hôm sau, ngày 20 tháng Tám, đã chủ sự thánh lễ bế mạc Ngày Quốc tế Giới trẻ Lần thứ XV.

Lần này, từ lúc 5 giờ chiều thứ Bảy, ngày 02 tháng Tám, đã có hàng trăm ngàn bạn trẻ hiện diện tại cùng địa điểm như 25 năm trước đây. Ở khu vực trước lễ đài, với mái vòm, có phần dành riêng cho các bạn trẻ Nam Hàn, vì Ngày Quốc tế Giới trẻ năm 2027 tới đây sẽ diễn ra tại Hán Thành. Ngoài ra, cũng có hàng trăm Hồng Y và giám mục, các vị đã đồng hành với các nhóm trẻ liên hệ trong những ngày trước đó ở Rôma. Trong khi chờ đợi Đức Thánh Cha và nhiều nhóm bạn trẻ khác đến, đã có nhiều chương trình văn nghệ, biểu diễn nghệ thuật được trình diễn.

Đức Thánh Cha Lêô đã đáp trực thăng đến Tor Vergata, lúc 7 giờ 30 tối, và ngài dùng xe mui trần tiến qua các lối đi để chào thăm các bạn trẻ. Tiếp đến, Đức Thánh Cha lần lượt trả lời ba câu hỏi được các đại diện bạn trẻ nêu lên bằng ba ngôn ngữ khác nhau.

Câu hỏi 2 – Can Đảm Lựa Chọn

Thưa Đức Thánh Cha, con tên là Gaia. Con là người Ý và 19 tuổi. Tối nay, tất cả các bạn trẻ chúng con ở đây muốn chia sẻ với Đức Thánh Cha về các giấc mơ, hy vọng và hoài nghi của chúng con. Thưa Đức Thánh Cha, những năm tháng của chúng con được đánh dấu bằng những quyết định quan trọng khi chúng con phải đối diện với những lựa chọn sẽ định hình tương lai. Tuy nhiên, do bầu không khí bất định bao quanh, chúng con bị cám dỗ trì hoãn, và bị tê liệt bởi nỗi sợ hãi về một tương lai bất định. Chúng con biết rằng lựa chọn đồng nghĩa với việc từ bỏ một điều gì đó khác, và điều này trở thành một trở ngại cho chúng con. Bất chấp tất cả, chúng con cảm thấy rằng hy vọng hướng đến những mục tiêu có thể đạt được, ngay cả khi chúng bị đánh dấu bởi sự bấp bênh của thời điểm hiện tại.

Thưa Đức Thánh Cha, chúng con xin hỏi Ngài: Chúng con tìm thấy can đảm để lựa chọn ở đâu? Làm thế nào chúng con có thể can đảm và sống cuộc phiêu lưu của tự do, đưa ra những lựa chọn triệt để và có ý nghĩa?

Cảm ơn con vì câu hỏi này. Câu hỏi là, chúng con tìm thấy can đảm để lựa chọn và đưa ra những quyết định sáng suốt ở đâu? Lựa chọn là một hành vi cơ bản của con người. Khi nhìn nhận kỹ hơn, chúng ta nhận ra rằng đó không chỉ là lựa chọn một điều gì đó, mà là lựa chọn một ai đó. Khi chúng con lựa chọn, theo nghĩa hẹp, chúng ta quyết định mình muốn trở thành ai. Lựa chọn quan trọng nhất chính là quyết định về hướng đi cho cuộc đời mình: Bạn muốn trở thành người đàn ông như thế nào? Bạn muốn trở thành người phụ nữ như thế nào? Các bạn trẻ thân mến, chúng ta học cách lựa chọn qua những thử thách của cuộc sống, nhưng trên hết là bằng cách nhớ rằng chúng ta đã được chọn. Thực tại này cần được khám phá và nuôi dưỡng. Chúng ta đã đón nhận cuộc sống như một món quà, mà không hề lựa chọn! Sự hiện hữu của chúng ta không bắt nguồn từ quyết định của chúng ta, mà từ một tình yêu muốn chúng ta. Trong suốt cuộc đời, những người giúp chúng ta nhận ra và làm mới ân sủng này thông qua những lựa chọn của chúng ta chứng tỏ họ là những người bạn đích thực của chúng ta.

Các bạn trẻ thân mến, các bạn đã nói rất đúng: “Lựa chọn có nghĩa là từ bỏ một điều gì đó khác, và điều này trở thành một trở ngại cho chúng con”. Để được tự do, chúng ta cần bắt đầu từ một nền tảng vững chắc, từ tảng đá nâng đỡ bước chân chúng ta. Tảng đá này là một tình yêu đi trước chúng ta, làm chúng ta ngạc nhiên và vĩ đại vô cùng: tình yêu của Thiên Chúa. Vì vậy, trước Thiên Chúa, lựa chọn trở thành một phán quyết không lấy đi bất cứ điều gì, nhưng luôn dẫn đến điều tốt đẹp nhất.

Lòng can đảm để lựa chọn đến từ tình yêu, mà Thiên Chúa thể hiện cho chúng ta trong Chúa Kitô. Chính Người đã yêu thương chúng ta bằng cả chính mình, cứu rỗi thế gian và qua đó cho chúng ta thấy rằng sự hy sinh chính là con đường dẫn đến sự viên mãn. Vì lý do này, cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu tương ứng với những khao khát sâu thẳm nhất trong lòng chúng ta, bởi vì Chúa Giêsu là tình yêu của Thiên Chúa làm người.

Cách đây hai mươi lăm năm, ngay tại nơi chúng ta đang ở, Thánh Gioan Phaolô II đã nói về chủ đề này: “Chính Chúa Giêsu là Đấng chúng ta tìm kiếm khi mơ ước hạnh phúc; Người đang chờ đợi chúng ta khi không có điều gì khác làm chúng ta thỏa mãn; Người là vẻ đẹp mà chúng ta bị thu hút; chính Người khơi dậy trong chúng ta nỗi khao khát sự viên mãn không để chúng ta thỏa hiệp; chính Người thúc giục chúng ta cởi bỏ những mặt nạ của một cuộc sống giả tạo; chính Người đọc thấy trong trái tim chúng ta những lựa chọn chân thật nhất, những lựa chọn mà người khác cố gắng bóp nghẹt” (Đêm canh thức cầu nguyện Ngày Giới trẻ Thế giới lần thứ 15, 19 tháng 8 năm 2000). Khi đó, nỗi sợ hãi nhường chỗ cho hy vọng, bởi vì chúng ta tin chắc rằng Thiên Chúa sẽ hoàn tất những gì Người đã khởi đầu.

Chúng ta nhận ra lòng trung tín của Người trong lời của những người thực sự yêu thương, bởi vì họ đã thực sự được yêu thương. “Lạy Chúa, Ngài là sự sống của con”: đây là lời một linh mục và một nữ tu thánh hiến thốt lên với niềm hân hoan và hoàn toàn tự do: “Lạy Chúa, Ngài là sự sống của con”. “Con xin nhận Ngài làm vợ và con xin nhận Ngài làm chồng”: đây là câu nói biến đổi tình yêu của một người nam và một người nữ thành dấu chỉ hữu hiệu của tình yêu Thiên Chúa trong hôn nhân. Đây là những lựa chọn triệt để và ý nghĩa: Hôn nhân, Truyền chức Thánh và Đời sống Thánh hiến. Chúng thể hiện sự tự do và giải thoát của bản thân, mang lại hạnh phúc đích thực. Đó là nơi chúng ta tìm thấy hạnh phúc, khi chúng ta học cách hiến thân, hiến mạng sống mình cho tha nhân.

Những lựa chọn này mang lại ý nghĩa cho cuộc sống của chúng ta, biến đổi chúng thành hình ảnh của tình yêu hoàn hảo đã tạo dựng chúng và cứu chuộc chúng khỏi mọi sự dữ, ngay cả khỏi cái chết. Tôi nói điều này tối nay, nghĩ đến hai cô gái trẻ, María, người Tây Ban Nha, lúc đó 20 tuổi, và Pascale, người Ai Cập, lúc đó 18 tuổi. Cả hai đều đã chọn đến Rôma để tham dự Năm Thánh Giới Trẻ, và cả hai đều đã qua đời trong những ngày này. Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện cho họ; chúng ta cũng hãy cầu nguyện cho gia đình, bạn bè và cộng đồng của họ. Xin Chúa Giêsu Phục Sinh đón nhận họ vào bình an và niềm vui của Vương quốc Người. Và tôi cũng xin anh chị em cầu nguyện cho một người bạn khác, một chàng trai trẻ người Tây Ban Nha, Ignacio Gonzalvez, người đã được đưa vào bệnh viện “Bambino Gesù”. Chúng ta hãy cầu nguyện cho anh ta và cho sức khỏe của anh ta.

Hãy can đảm đưa ra những lựa chọn khó khăn và thưa với Chúa Giêsu: “Lạy Chúa, Chúa là sự sống của con.” “Lạy Chúa, Chúa là sự sống của con.” Cảm ơn anh chị em.