St 1:1-2:2

Tv 103(104):1-2, 5-6, 10, 12-14, 24, 35

Rm 6:3-11

Lc 24:1-12

Sau đó, ông trở về nhà, kinh ngạc về những điều đã xảy ra. (Lc 24:12)

Lần cuối cùng bạn kinh ngạc là khi nào? Hãy ngồi xuống, suy ngẫm và cầu nguyện. Trải nghiệm kinh ngạc của bạn có thể đồng nghĩa với những món quà của sự kính sợ và ngạc nhiên - cả hai đều là những món quà của Chúa Thánh Thần. Đây là Lễ Phục Sinh! Trong suốt cuộc đời, tôi thường nghe những điều nghe có vẻ tuyệt vời trong các bài đọc Kinh thánh hoặc trong các bài giảng. Tuy nhiên, thường thì những điều nghe có vẻ tuyệt vời không phải là một phần trong trải nghiệm của con người tôi - cho đến khi Người được mặc khải cho tôi. Người là Chúa Thánh Thần; Người là Sự Thật; Người là Lễ Phục Sinh!

Những người phụ nữ trong Phúc Âm canh thức của chúng ta đều chia sẻ tin Phục sinh tuyệt vời với các tông đồ, nhưng sự kinh ngạc và việc truyền đạt chân lý của họ đơn giản là không đủ. Trải nghiệm của họ vô cùng gần gũi với những thách thức mà chúng ta phải đối mặt ngày nay trong việc truyền bá đức tin Công Giáo. Trong quá khứ, dường như chỉ cần biết chân lý và truyền lại cho người tiếp theo là đủ, trái lại, trải nghiệm của con người ngày nay có yêu cầu lớn hơn nhiều đối với việc hiểu biết chân lý.

Cơ hội lớn nhất của chúng ta để chia sẻ Tin Mừng Phục Sinh với mọi người ngày nay là tạo ra cảm giác tin tưởng và tò mò nơi mọi người - một sự tò mò khiến họ, giống như Phêrô, tự mình đi tìm kiếm chân lý. Chân lý Tin Mừng là một con người được gọi là Chúa Giêsu, Đấng đã mặc khải cho chúng ta qua những món quà kinh ngạc, kính sợ và ngạc nhiên; những trải nghiệm về Chúa Kitô phục sinh được ban tặng để chia sẻ. Chúng ta hãy cùng nhau cầu nguyện cho điều này.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã sống lại và hiện diện sâu sắc giữa chúng con. Xin tỏ mình ra trong những món quà kinh ngạc, kính sợ và ngạc nhiên, để con có thể trải nghiệm được ước muốn tích cực đồng hành với mọi người để tìm kiếm và gặp gỡ Chúa. Amen.