
Hãng tin Zenit, ấn bản tiếng Anh, ngày 24 tháng Tư, cho hay: Cháu trai của Đức Giáo Hoàng Phanxicô sẽ tham dự tang lễ nhờ nhà hảo tâm ẩn danh đã trả tiền cho chuyến đi của ông.
Câu chuyện đã gây được tiếng vang sâu sắc ở Argentina và nhiều nơi khác, không chỉ vì nó làm nổi bật mối liên kết gia đình sâu sắc giữa lúc toàn thế giới đang đau buồn, mà còn vì nó đã khuấy động một sự tương phản khó chịu: Mauro, một thành viên trong gia đình của Đức Giáo Hoàng, đã đến Rome không phải với một phái đoàn chính thức mà thông qua lòng tốt của một người lạ
Khi các chức sắc, nguyên thủ quốc gia và các nhà lãnh đạo giáo hội tụ họp tại Rome để tạm biệt Đức Giáo Hoàng Phanxicô, có một sự hiện diện nổi bật không phải vì quyền lực chính trị hay danh hiệu tôn giáo, mà vì cảm xúc lặng lẽ của ông: Mauro Bergoglio, cháu trai của Đức Giáo Hoàng, đã đến Thành phố vĩnh cửu lần đầu tiên trong đời—nhờ một hành động quảng đại. Mauro, một y tá đến từ Buenos Aires và là con trai của cố Oscar Bergoglio, một trong những người anh em của Đức Phanxicô, từ lâu đã mơ ước được gặp bác mình ở Rome nhưng chưa bao giờ có cơ hội. Khi tin tức về cái chết của Đức Giáo Hoàng nổ ra, ông đã bày tỏ mong muốn sâu sắc được tham dự đám tang, nhưng thừa nhận rằng những hạn chế về tài chính khiến điều đó trở nên bất khả thi.
Phát biểu trên truyền hình Argentina vào đầu tuần, Mauro đã thẳng thắn nói rằng, "Tôi đang cố gắng tìm cách để đi. Tôi muốn đi, nhưng tôi không đủ khả năng chi trả cho chuyến đi." Khoảnh khắc dễ bị tổn thương đó là tất cả những gì cần thiết. Cảm động trước câu chuyện của ông, một nữ doanh nhân người Argentina—mà tên chưa được tiết lộ công khai—đã đề nghị chi trả toàn bộ chi phí đi lại của ông. Mauro đã chấp nhận sự giúp đỡ với lòng biết ơn và một chút hoài nghi.
"Tôi chưa bao giờ yêu cầu bất cứ điều gì", ông nói trong một cuộc phỏng vấn từ Rome với Radio Mitre. "Họ đã đề nghị với tôi và tôi đã chấp nhận vì đó là cách duy nhất tôi có thể nói lời tạm biệt." Câu chuyện đã gây được tiếng vang sâu sắc ở Argentina và nhiều nơi khác, không chỉ vì nó làm nổi bật mối liên kết gia đình sâu sắc giữa nỗi đau thương toàn cầu, mà còn vì nó đã khuấy động một sự tương phản khó chịu: Mauro, một thành viên trong gia đình của Đức Giáo Hoàng, đã đến Rome không phải với một phái đoàn chính thức mà thông qua lòng tốt của một người lạ.
Trong khi đó, phái đoàn chính thức của Argentina, do Tổng thống Javier Milei dẫn đầu và bao gồm sáu quan chức chính phủ, không có ai trong gia đình Bergoglio. Hình ảnh của phái đoàn - không có bất cứ người thân nào của cố giáo hoàng - đã làm dấy lên một cuộc trò chuyện công khai về sự tôn trọng, đại diện và mối quan hệ thường căng thẳng giữa Đức Giáo Hoàng Phanxicô và cơ quan chính trị của quê hương ngài. Đối với một số người quan sát, chuyến đi đơn độc và được tài trợ lặng lẽ của Mauro đã trở thành biểu tượng cho sự khiêm nhường cá nhân đặc trưng cho cuộc sống của bác mình, trái ngược với sự xa hoa của các buổi lễ chính thức.
Khi Mauro đặt chân đến Rome lần đầu tiên, đó là trong hoàn cảnh mà ông chưa bao giờ tưởng tượng ra. Không có hoạt động chụp ảnh hay tiếp tân nhà nước, chỉ có mong muốn của một người cháu trai được đứng gần hài cốt của người bác mà anh ngưỡng mộ từ xa. Ông không chỉ đại diện cho gia đình Bergoglio mà còn cho vô số người dân Argentina bình thường, những người đã nhìn thấy ở Đức Giáo Hoàng Phanxicô không chỉ là một nhà lãnh đạo tinh thần, mà còn là một người trong số họ.