H Á T K H Ú C T Ì N H C A S A L O M ON
Francis Assisi Lê đình Bảng.
Để mặc cho Ngài quyến rũ thôi
Vào nơi yên ắng, chưa ra đời
Ngỏ tình âu yếm, người yêu hỡi
Đây, nước triều dâng mấy bãi bồi
Nào nguyệt cầm ca, oanh yến ca
Bao nhiêu giai tấu khúc dương hoà
Và bao nhiêu nữa, vô cùng tận
Cung bậc của chồi non, bướm, hoa
Vừa đúng mùa phong nhiêu khởi đầu
Đầy vườn trăng rợp cánh bồ câu
Vàng son tơ tóc, không tì vết
Từ ngọc không phai, lụa chẳng nhàu
Mau trẩy về Xuân tươi tuyệt mù
Trang nghiêm cùng vạn cổ thiên thu
Non non nước nước ngàn phơi biếc
Vào lễ hương và niệm thánh thư
Mẹ đã nên xinh đẹp khác vời
Đền vàng cực thánh Chúa Ba Ngôi
Toà cao chói lói hào quang ấy
Soi sáng hết muôn phương rạng ngời
Là lúc vừa khi ánh nguyệt rằm
Mà nghe kinh động khối từ tâm
Trăng sao, tinh tú đương thờ lạy
Đã trổ một chiều xanh hạnh đào
Thì nguyện cho mình một kiếp sau
Thì xin cho được phước sinh vào
Là đêm sáng thế còn tinh tấn
Cả một trời phương phi, nhiệm mầu
Là buổi hừng đông khấp khởi mừng
Quỳ đây, đăm đắm lệ rưng rưng
Nàng dâu ngự giữa miền tinh tuyết
Vào đúng ngày diên yến lẫy lừng
Từ buổi nguyên sơ của địa đàng
Khuôn thiêng nào sánh với cơ man
Những là lan huệ, vùng châu thổ
Từ mạch tàng ong chảy, chứa chan
Ruộng mật, bờ xôi mở cảnh rồi
Tràng châu là chuỗi ngọc Mân Côi
Vào mùa Vui, Sáng, Thương, Mừng đấy
Thanh sạch từ non cao, Chúa Trời
Đã thấy mùa đi, bước rộn ràng
Thênh thang là bờ bãi thênh thang
Trang nghiêm, trọng thể, tàng kinh các
Mỗi mỗi lời châu báu, hiến dâng
Em nhé, quỳ đăm đăm, nguyện cầu
Song đôi hàng bạch lạp, canh thâu
Búp tay mười đoá xinh tươi thắm
Hạnh nguyện một lòng tin trước sau
Vừa nhạc, vừa hương bay rộn ràng
Là tuần bát nhật rất cao quang
Đàn ơi, thờ lạy bằng cung kính
Bằng trái thơm tho mọng chín vàng
Mở một tuần trăng, nghe nhã ca
Mừng Adam, mừng với Eva
Đã nên tơ tóc trong vườn cấm
Một máu xương và cùng thịt da
Francis Assisi Lê đình Bảng.
Để mặc cho Ngài quyến rũ thôi
Vào nơi yên ắng, chưa ra đời
Ngỏ tình âu yếm, người yêu hỡi
Đây, nước triều dâng mấy bãi bồi
Nào nguyệt cầm ca, oanh yến ca
Bao nhiêu giai tấu khúc dương hoà
Và bao nhiêu nữa, vô cùng tận
Cung bậc của chồi non, bướm, hoa
Vừa đúng mùa phong nhiêu khởi đầu
Đầy vườn trăng rợp cánh bồ câu
Vàng son tơ tóc, không tì vết
Từ ngọc không phai, lụa chẳng nhàu
Mau trẩy về Xuân tươi tuyệt mù
Trang nghiêm cùng vạn cổ thiên thu
Non non nước nước ngàn phơi biếc
Vào lễ hương và niệm thánh thư
Mẹ đã nên xinh đẹp khác vời
Đền vàng cực thánh Chúa Ba Ngôi
Toà cao chói lói hào quang ấy
Soi sáng hết muôn phương rạng ngời
Là lúc vừa khi ánh nguyệt rằm
Mà nghe kinh động khối từ tâm
Trăng sao, tinh tú đương thờ lạy
Đã trổ một chiều xanh hạnh đào
Thì nguyện cho mình một kiếp sau
Thì xin cho được phước sinh vào
Là đêm sáng thế còn tinh tấn
Cả một trời phương phi, nhiệm mầu
Là buổi hừng đông khấp khởi mừng
Quỳ đây, đăm đắm lệ rưng rưng
Nàng dâu ngự giữa miền tinh tuyết
Vào đúng ngày diên yến lẫy lừng
Từ buổi nguyên sơ của địa đàng
Khuôn thiêng nào sánh với cơ man
Những là lan huệ, vùng châu thổ
Từ mạch tàng ong chảy, chứa chan
Ruộng mật, bờ xôi mở cảnh rồi
Tràng châu là chuỗi ngọc Mân Côi
Vào mùa Vui, Sáng, Thương, Mừng đấy
Thanh sạch từ non cao, Chúa Trời
Đã thấy mùa đi, bước rộn ràng
Thênh thang là bờ bãi thênh thang
Trang nghiêm, trọng thể, tàng kinh các
Mỗi mỗi lời châu báu, hiến dâng
Em nhé, quỳ đăm đăm, nguyện cầu
Song đôi hàng bạch lạp, canh thâu
Búp tay mười đoá xinh tươi thắm
Hạnh nguyện một lòng tin trước sau
Vừa nhạc, vừa hương bay rộn ràng
Là tuần bát nhật rất cao quang
Đàn ơi, thờ lạy bằng cung kính
Bằng trái thơm tho mọng chín vàng
Mở một tuần trăng, nghe nhã ca
Mừng Adam, mừng với Eva
Đã nên tơ tóc trong vườn cấm
Một máu xương và cùng thịt da