Edward Pentin, ký giả kỳ cựu của đài truyền hình EWTN hay Lời Vĩnh Cữu có bài tường trình nhan đề “Cardinal Burke: Doctrinal and Moral Corruption ‘Directly Related’ to Abuse of the Liturgy”, nghĩa là “Đức Hồng Y Burke nhận định rằng sự suy đồi về giáo lý và đạo đức 'có liên quan trực tiếp' đến việc lạm dụng Phụng vụ”.

Nguyên bản tiếng Anh có thể xem tại đây. Dưới đây là bản dịch toàn văn sang Việt Ngữ.

Đức Hồng Y Raymond Burke đã kêu gọi Đức Giáo Hoàng Lêô XIV dỡ bỏ các hạn chế đối với phụng vụ trước năm 1970, nhấn mạnh rằng việc tôn trọng truyền thống phụng vụ là rất quan trọng đối với sứ mệnh của Giáo Hội Công Giáo và sự tha hóa về mặt giáo lý và đạo đức thể hiện ở “sự chia rẽ và phe phái” dẫn đến lạm dụng phụng vụ.

Phát biểu qua liên kết video tới một hội nghị ở Luân Đôn kỷ niệm 60 năm thành lập Hội Thánh lễ La tinh của Anh và xứ Wales, Đức Hồng Y Burke nhớ lại rằng khó khăn nghiêm trọng nhất mà Thánh Phaolô phải đối mặt trong Giáo hội sơ khai ở Cô-rinh-tô là “sự lạm dụng đã xâm nhập vào việc cử hành Bí tích Thánh Thể Chí Thánh” và rằng nó “liên quan trực tiếp đến những chia rẽ về giáo lý và đạo đức giữa các thành viên trong cộng đồng”.

Ngài cho biết, lịch sử Giáo hội cho thấy rằng “sự suy đồi về mặt giáo lý và đạo đức trong Giáo hội được thể hiện qua việc làm sai lệch việc thờ phượng thiêng liêng”, đồng thời nói thêm rằng “nơi nào chân lý của giáo lý và sự tốt lành của đạo đức không được tôn trọng, thì vẻ đẹp của việc thờ phượng cũng không được tôn trọng”.

Ngài cho biết giải pháp là phải tôn trọng lại Truyền thống và các luật lệ chi phối phụng vụ thánh.

Vị Hồng Y người Mỹ cũng nói với hội nghị rằng ngài đã yêu cầu Đức Giáo Hoàng Lêô XIV dỡ bỏ những hạn chế đối với Thánh lễ La tinh truyền thống “sớm nhất có thể” với hy vọng rằng tình hình sẽ được khôi phục như thời Đức Bênêđíctô XVI còn tại vị.

Ngay từ đầu bài phát biểu của mình, Đức Hồng Y Burke đã trích dẫn lời của Đức Cha Prosper xứ Aquitaine vào thế kỷ thứ năm, người đã nói rằng, “Luật cầu nguyện đặt nền tảng cho niềm tin. - Lex orandi, lex credendi” Đức Hồng Y nói thêm rằng phụng vụ thiêng liêng là “biểu hiện cao nhất của cuộc sống chúng ta trong Chúa Kitô, và do đó, sự thờ phượng đích thực không thể không phản ánh đức tin đích thực.”

Phụng vụ thánh là “kho báu lớn nhất” của Giáo hội và không thể thay thế, ngài nói tiếp, đồng thời nói thêm rằng “sự mất trật tự và tha hóa” trong đức tin và việc thực hành đức tin sẽ không thể đứng vững trước “sự thật, vẻ đẹp và sự thiện hảo chứa đựng trong việc thờ phượng Thiên Chúa 'trong tinh thần và sự thật'“.

Hơn nữa, ngài nhấn mạnh rằng việc thờ phượng thần thánh không phải do con người thiết lập mà do chính Chúa chúng ta, vì vậy lòng trung thành với Truyền thống - cách thức đã được truyền lại từ thời các tông đồ - là tối quan trọng.

“Tôn trọng Truyền thống không gì khác hơn là tôn trọng ius divinum” hay “quyền của Chúa” và là điều cần thiết cho “mối quan hệ đúng đắn và công chính giữa Thiên Chúa và tạo vật của Người”, đặc biệt là con người được tạo dựng theo hình ảnh và giống Thiên Chúa.

Nhưng ngài lưu ý rằng có một “sự tập trung thái quá vào khía cạnh con người của phụng vụ thánh” trong giai đoạn hậu công đồng trong 60 năm qua, điều mà ngài cho là dẫn đến việc giảm bớt sự nhấn mạnh vào việc gặp gỡ Thiên Chúa thông qua các dấu chỉ bí tích và bỏ qua “mối quan hệ đúng đắn của con người với Thiên Chúa”.

Đức Hồng Y đổ lỗi cho chủ nghĩa chống luật lệ - là niềm tin cho rằng không có nghĩa vụ phải tuân thủ luật đạo đức - đã lan rộng từ những năm 1960 và làm phát sinh “chủ nghĩa chống luật lệ phụng vụ” mà ngài gọi là biểu hiện “ghê tởm nhất” của nó.

Ngài nhắc nhở khán giả rằng “tập trung đầu tiên” của Mười Điều Răn là về sự thờ phượng Thiên Chúa, và nguyên tắc cơ bản của ius divinum là “quyền của Chúa được tiếp nhận sự thờ phượng của con người theo cách Ngài truyền lệnh”. Nếu sự thờ phượng dâng lên Chúa “trong tinh thần và sự thật”, mà ngài gọi là “món quà của Chúa cho con người”, không được tôn trọng, thì luật pháp của Chúa “bị làm sai lệch vì mục đích của con người. Chỉ bằng cách tuân thủ và tôn vinh quyền của Chúa để được biết đến, tôn thờ và phục vụ theo lệnh của Ngài, con người mới tìm thấy hạnh phúc của mình”.

Ngài than thở rằng ngày nay, sự chú ý đến luật phụng vụ “có vẻ hoàn toàn xa lạ hoặc ít nhất là khó hiểu”, nhưng “nếu không đánh giá đúng đắn cấu trúc pháp lý của phụng vụ thánh, kho tàng vĩ đại và đẹp đẽ nhất của Giáo hội sẽ dễ bị hiểu lầm và thậm chí bị lạm dụng”.

Nhấn mạnh đến việc Thánh Giáo hoàng Phaolô Đệ Lục đã cảnh báo về sự lạm dụng như vậy vào năm 1963 và nhấn mạnh tầm quan trọng của kỷ luật quản lý phụng vụ để phụng vụ vẫn trung thành với truyền thống, Đức Hồng Y Burke cho biết “người ta ngạc nhiên” về việc, ngay từ những năm 1970, lời cảnh báo của Đức Phaolô Đệ Lục hầu như không được lắng nghe hoặc không được chú ý. Ngài cũng nhắc lại mối quan tâm của Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II về “một số quyền tự do 'sáng tạo'“ trong phụng vụ trong hai văn kiện năm 1980 của ngài về phụng vụ, là Tông Thư Dominicae Cenae hay “Bàn Tiệc của Chúa” và Huấn Thị Inaestimabile Donum hay “Hồng Ân Vô Giá”.

Đức Hồng Y Burke cho biết: “Nguồn gốc của những khó khăn này là sự mất đi kiến thức về truyền thống thiêng liêng như là phương tiện không thể thay thế để truyền tải phụng vụ thánh”, khi nhắc đến bài phát biểu của Đức Bênêđíctô XVI trước Giáo triều Rôma năm 2005.

Ngài nói thêm rằng giáo huấn của cả Đức Bênêđíctô và Đức Gioan Phaolô II “chỉ rõ rằng sự chú ý đúng mức đến các chuẩn mực phụng vụ không phải là một loại chủ nghĩa duy luật hay chủ nghĩa nghi lễ mà là một hành động tôn kính sâu sắc và yêu mến Chúa, Đấng đã ban cho chúng ta món quà thờ phượng thiêng liêng, một hành động yêu thương sâu sắc có nền tảng không thể thay thế là kiến thức và sự vun đắp Truyền thống”.

Ngài cũng nhắc lại những lời nổi tiếng của Đức Bênêđíctô XVI trong lá thư kèm theo Summorum Pontificum, trong đó tự do hóa việc cử hành phụng vụ trước năm 1970:

“Những gì mà các thế hệ trước coi là thiêng liêng vẫn mãi thiêng liêng và vĩ đại đối với chúng ta, và chúng không thể đột nhiên bị cấm hoàn toàn hoặc thậm chí bị coi là có hại.”

Nhưng Đức Hồng Y Burke cho biết, Traditionis Custodes, tông thư năm 2021 của Đức Giáo Hoàng Phanxicô đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với phụng vụ truyền thống, đã “làm xáo trộn nghiêm trọng” “sự bình an phụng vụ vốn là thành quả của việc áp dụng Summorum Pontificum”, đồng thời nói thêm rằng ngài hy vọng các vấn đề pháp lý liên quan đến Traditionis Custodes “sẽ được giải quyết sớm nhất có thể”.

Trong câu trả lời cho một câu hỏi của khán giả về chủ đề đó, Đức Hồng Y Burke cho biết việc thực hiện Traditionis Custodes đồng nghĩa với một “cuộc đàn áp từ bên trong Giáo hội” và rằng ngài “đã có dịp bày tỏ điều đó” với Đức Giáo Hoàng Lêô.

“Tôi hy vọng rằng ngài sẽ, ngay khi có thể, tiếp tục nghiên cứu vấn đề này và cố gắng khôi phục lại tình hình như sau Summorum Pontificum, và thậm chí tiếp tục phát triển những gì Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô 16 đã ban hành một cách khôn ngoan và đầy yêu thương cho Giáo hội”.

Đức Hồng Y kết luận bằng cách bày tỏ hy vọng rằng lời cầu nguyện của mình cho “một sự đánh giá mới về Truyền thống như là nguyên tắc thích hợp của phụng vụ thánh sẽ dẫn đến việc hiện thực hóa hy vọng của các Nghị phụ Công đồng trong sự hiệp thông với Đức Giáo Hoàng Rôma.”


Source:National Catholic Register