
Lời chào của Đức Thánh Cha Lê-ô XIV gửi đến các bạn trẻ trước Thánh Lễ
Chào các bạn buổi sáng! Chúc các bạn Chúa Nhật hạnh phúc! Tôi hy vọng tất cả các bạn đã nghỉ ngơi được một chút. Chúng ta sẽ sớm bắt đầu lễ mừng trọng đại nhất mà Chúa Kitô đã để lại cho chúng ta, chính sự hiện diện của Người trong Bí tích Thánh Thể. Xin Chúa ban phước lành cho tất cả các bạn. Ước gì đây là một dịp thật sự đáng nhớ cho mỗi người chúng ta khi cùng nhau, với tư cách là Giáo Hội của Chúa Kitô, chúng ta cùng nhau bước đi và sống với Chúa Giêsu Kitô.
Một cử hành đầy ơn phúc cho tất cả mọi người!
Chính Bài Giảng:
Các bạn trẻ thân mến,
Sau buổi canh thức cầu nguyện tối qua, hôm nay chúng ta lại tụ họp để cử hành Bí tích Thánh Thể, Bí tích của sự hiến thân trọn vẹn của Chúa cho chúng ta. Chúng ta có thể tưởng tượng hôm nay mình đang lần theo hành trình của các tông đồ trên đường Emmaus vào chiều Phục Sinh (x. Lc 24,13-35): họ rời Giêrusalem, lòng đầy sợ hãi và thất vọng, tin rằng sau cái chết của Chúa Giêsu, chẳng còn gì để mong đợi, chẳng còn gì để đặt hy vọng. Nhưng rồi họ đã tìm thấy Người trên đường, đón tiếp Người như một người bạn đồng hành, lắng nghe Người giải thích Kinh Thánh, và rồi nhận ra Người khi Người bẻ bánh. Mắt họ mở ra, và tin mừng Phục Sinh đã chiếm ngự tâm hồn họ.
Phụng vụ hôm nay không trực tiếp nhắc đến biến cố này, nhưng mời gọi chúng ta suy gẫm về những gì được kể lại: cuộc gặp gỡ với Chúa Kitô Phục Sinh, Đấng biến đổi cuộc đời chúng ta và soi sáng tình cảm, ước muốn và suy nghĩ của chúng ta.
Bài đọc thứ nhất, trích từ Sách Giảng Viên, mời gọi chúng ta, giống như hai tông đồ, hãy chấp nhận kinh nghiệm về những giới hạn của mình và bản chất phù du của mọi sự đang qua đi (x. Gv 1,2; 2,21-23). Tương tự như vậy, Thánh Vịnh Đáp Ca cho chúng ta thấy hình ảnh “cỏ được trồng mới… buổi sáng thì xanh tươi và tươi mới; buổi chiều thì héo úa và tàn lụi” (Tv 90:5-6). Đây là hai lời nhắc nhở mạnh mẽ, có thể hơi gây sốc, nhưng chúng ta không nên sợ hãi như thể chúng là những vấn đề “cấm kỵ” cần tránh. Sự mong manh mà chúng nói đến, trên thực tế, là một phần của kỳ quan tạo dựng. Hãy nghĩ đến hình ảnh cỏ: một cánh đồng hoa chẳng đẹp sao? Dĩ nhiên, cỏ mỏng manh, được tạo thành từ những thân cây nhỏ bé, dễ bị tổn thương, dễ bị khô héo, dễ bị cong vênh và gãy đổ. Nhưng đồng thời, những bông hoa này ngay lập tức được thay thế bởi những bông hoa khác mọc lên sau chúng, được nuôi dưỡng và bón phân hào phóng bởi những bông hoa đầu tiên khi chúng tàn lụi trên mặt đất. Đây là cách cánh đồng tồn sinh: thông qua sự tái sinh liên tục. Ngay cả trong những tháng mùa đông lạnh giá, khi mọi thứ dường như im lặng, năng lực của nó vẫn khuấy động dưới lòng đất, chuẩn bị nở rộ thành ngàn sắc màu khi mùa xuân đến.
Chúng ta cũng vậy, hỡi các bạn thân mến, chúng ta được tạo dựng theo cách này, chúng ta được tạo dựng cho điều này. Chúng ta không được tạo dựng cho một cuộc sống mà mọi thứ đều bị xem là hiển nhiên và tĩnh tại, nhưng cho một sự hiện hữu liên tục được đổi mới thông qua việc hiến dâng bản thân trong tình yêu. Đây là lý do tại sao chúng ta liên tục khao khát một điều gì đó “hơn thế nữa” mà không một thực tại thụ tạo nào có thể cho chúng ta; chúng ta cảm thấy một cơn khát sâu thẳm và cháy bỏng mà không một thức uống nào trên thế gian này có thể thỏa mãn. Nhận thức được điều này, chúng ta đừng lừa dối trái tim mình bằng cách cố gắng thỏa mãn nó bằng những thứ bắt chước rẻ tiền! Thay vào đó, chúng ta hãy lắng nghe nó! Hãy biến cơn khát này thành một chiếc ghế đẩu, giống như những đứa trẻ đứng nhón chân, để nhìn qua cửa sổ gặp gỡ Thiên Chúa. Khi đó, chúng ta sẽ thấy mình trước mặt Người, Đấng đang chờ đợi chúng ta, nhẹ nhàng gõ cửa sổ tâm hồn chúng ta (x. Kh 3:20). Thật tuyệt vời, đặc biệt là khi còn trẻ, khi mở rộng trái tim mình, để Người bước vào, và cùng Người bước vào cuộc phiêu lưu hướng đến cõi vĩnh hằng. Thánh Augustinô, khi suy gẫm về cuộc tìm kiếm Thiên Chúa mãnh liệt của mình, đã tự hỏi: “Vậy thì đối tượng niềm hy vọng của chúng ta là gì [...]? Phải chăng là trái đất? Không. Phải chăng là những gì đến từ trái đất, chẳng hạn như vàng, bạc, cây cối, mùa màng, hay nước [...]? Những điều này thật dễ chịu, thật đẹp đẽ, thật tốt lành” (Bài giảng 313/F, 3). Và ngài đã đi đến kết luận: “Hãy tìm kiếm Đấng đã tạo nên chúng, chính Người là niềm hy vọng của bạn” (ibid.). Nghĩ về hành trình của chính mình, ngài đã cầu nguyện rằng: “Chúa [Chúa] ở trong con, nhưng con ở ngoài, và chính tại đó con tìm kiếm Chúa […] Chúa đã gọi, Chúa đã kêu lớn, và Chúa đã phá vỡ sự điếc lác của con. Chúa đã lóe sáng, Chúa đã chiếu sáng và xóa tan sự mù lòa của con. Chúa đã thổi hương thơm của Chúa vào con; con hít vào và giờ đây con khao khát Chúa. Con đã nếm trải Chúa (x. Tv 34:8; 1 Pr 2:3), giờ đây con đói khát hơn nữa (x. Mt 5:6; 1 Cr 4:11); Chúa đã chạm đến con, và con bừng cháy lên vì sự bình an của Chúa” (Tự thuật, 10, 27).
Hỡi các anh chị em, đây là những lời tuyệt đẹp và chúng nhắc nhở chúng ta về những gì Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói với những người trẻ như các bạn tại Lisbon trong Ngày Giới trẻ Thế giới: “Chúng ta đang đối diện với những câu hỏi lớn lao không có câu trả lời đơn giản hay tức thời, nhưng thách thức chúng ta tiếp tục hành trình, vượt lên trên chính mình và vượt qua hiện tại. [...] Chúng ta được kêu gọi đến một điều gì đó cao cả hơn, và chúng ta sẽ không bao giờ có thể bay cao nếu không cất cánh. Vậy nên, chúng ta đừng lo lắng nếu cảm thấy một cơn khát bên trong, một nỗi khao khát bất tận, chưa được thỏa mãn về ý nghĩa và một tương lai [...] Chúng ta không nên uể oải, mà hãy sống!” (Diễn văn gửi sinh viên đại học, ngày 3 tháng 8 năm 2023).
Có một câu hỏi cháy bỏng trong lòng chúng ta, một nhu cầu về chân lý mà chúng ta không thể bỏ qua, khiến chúng ta tự hỏi: hạnh phúc đích thực là gì? Ý nghĩa đích thực của cuộc sống là gì? Điều gì có thể giải thoát chúng ta khỏi sự vô nghĩa, buồn chán và tầm thường?
Trong những ngày gần đây, các bạn đã có nhiều trải nghiệm tuyệt vời. Các bạn đã gặp gỡ những người trẻ khác đến từ nhiều nơi trên thế giới và từ nhiều nền văn hóa khác nhau. Các bạn đã trao đổi kiến thức, chia sẻ những kỳ vọng và tham gia đối thoại với thành phố thông qua nghệ thuật, âm nhạc, công nghệ và thể thao. Tại Circus Maximus, các bạn cũng đã đến với Bí tích Hòa giải và đón nhận sự tha thứ của Thiên Chúa, cầu xin Người giúp chúng ta sống một cuộc sống tốt đẹp.
Qua tất cả những điều này, các bạn có thể nắm bắt được một điểm quan trọng: sự viên mãn của cuộc sống chúng ta không phụ thuộc vào những gì chúng ta tích trữ hay, như chúng ta đã nghe trong Tin Mừng, vào những gì chúng ta sở hữu (x. Lc 12,13-21). Đúng hơn, sự viên mãn liên quan đến những gì chúng ta vui mừng đón nhận và chia sẻ (x. Mt 12,14). 10:8-10; Ga 6:1-13). Mua sắm, tích trữ và tiêu thụ thôi thì chưa đủ. Chúng ta cần hướng mắt lên, hướng về “những điều ở trên trời” (Cl 3:2), để nhận ra rằng mọi sự trên đời chỉ có ý nghĩa khi chúng giúp chúng ta kết hợp với Thiên Chúa và với anh chị em trong đức ái, giúp chúng ta lớn lên trong “lòng cảm thương, lòng nhân hậu, sự khiêm nhường, hiền lành và nhẫn nại” (Cl 3:12), sự tha thứ (x. ibid., câu 13) và sự bình an (x. Ga 14:27), tất cả đều noi gương Chúa Kitô (x. Pl 2:5). Và bằng cách này, chúng ta sẽ ngày càng hiểu sâu sắc hơn ý nghĩa của việc hy vọng không làm chúng ta thất vọng, bởi vì tình yêu của Thiên Chúa đã được đổ vào lòng chúng ta nhờ Chúa Thánh Thần, Đấng đã được ban cho chúng ta (x. Rm 5:5).
Các bạn trẻ thân mến, Chúa Giêsu là niềm hy vọng của chúng ta. Chính Người, như Thánh Gioan Phaolô II đã nói, “là Đấng khơi dậy trong các con ước muốn làm điều gì đó vĩ đại bằng cuộc sống của mình [...] để cam kết… cải thiện bản thân và xã hội, làm cho thế giới trở nên nhân bản hơn và huynh đệ hơn.” (Ngày Giới Trẻ Thế Giới lần thứ XV, Canh Thức Cầu Nguyện, 19 tháng 8 năm 2000). Chúng ta hãy luôn kết hiệp với Người, hãy luôn sống trong tình bạn với Người, vun đắp tình bạn ấy bằng cầu nguyện, thờ phượng, rước lễ, xưng tội thường xuyên và bác ái quảng đại, noi gương Chân phước Piergiorgio Frassati và Chân phước Carlo Acutis, những vị sẽ sớm được phong thánh. Hãy khao khát những điều cao cả, khao khát sự thánh thiện, dù bạn ở bất cứ nơi đâu. Đừng bằng lòng với những gì tầm thường. Rồi các bạn sẽ thấy ánh sáng Tin Mừng bừng lên mỗi ngày, trong các bạn và xung quanh các bạn.
Tôi phó thác các bạn cho Đức Trinh Nữ Maria, Đức Mẹ Hy Vọng. Với sự trợ giúp của Mẹ, khi các bạn trở về quê hương trong những ngày tới, ở khắp mọi nơi trên thế giới, hãy tiếp tục hân hoan bước đi theo bước chân Đấng Cứu Thế, và lan tỏa lòng nhiệt thành cùng chứng tá đức tin của các bạn đến với tất cả mọi người các bạn gặp gỡ! Chúc các bạn có một chuyến trở về nhà tốt đẹp!
Lời Đức Thánh Cha Lêô XIV gửi các bạn trẻ sau Thánh lễ - Năm Thánh Giới Trẻ
Các bạn trẻ thân mến, tôi muốn gửi lời cuối cùng.
Cảm ơn tất cả các bạn một lần nữa! Cảm ơn âm nhạc, cảm ơn tất cả mọi người đã làm việc để chuẩn bị rất nhiều thứ trong tuần này cho Năm Thánh này.
Chúng tôi đã thông báo rằng buổi họp mặt tiếp theo sẽ diễn ra tại Hàn Quốc. Xin một tràng pháo tay cho những người Hàn Quốc tham dự!
Tôi cũng xin các bạn gửi lời chào đến rất nhiều bạn trẻ không thể có mặt ở đây cùng chúng ta, ở rất nhiều quốc gia mà họ không thể rời đi. Có những nơi mà các bạn trẻ không thể đến đây, vì những lý do mà chúng ta đều biết.
Hãy mang niềm vui, sự nhiệt huyết này đến toàn thế giới. Các bạn là muối của đất và ánh sáng của thế gian! Hãy gửi lời chào này đến tất cả bạn bè của các bạn, đến tất cả những người trẻ đang cần một thông điệp hy vọng.
Một lần nữa, xin cảm ơn tất cả các bạn! Và chúc các bạn có một chuyến đi an toàn về nhà.