1. Từng đàn rắn bò lên tôn kính Đức Mẹ

Lễ Ðức Maria Hồn Xác Lên Trời là một ngày lễ lớn của Kitô giáo tại các quốc gia phương Tây. Đó là ngày lễ nghỉ quốc gia ở các nước Âu châu như Áo, Bỉ, Croatia, Pháp, Hy Lạp, Ý, Ba Lan, Bồ Đào Nha, Slovenia, Tây Ban Nha và Thụy Sĩ. Đức là một ngoại lệ vì ngày lễ chỉ được tổ chức ở Saarland và một số vùng ở Bavaria.

Trong thế giới Công Giáo, ngày lễ này luôn rơi vào ngày 15 tháng 8, bất kể đó ngày nào trong tuần. Trong năm nay, người đi làm có 3 ngày nghỉ cuối tuần, nên nhịp độ cuộc sống tại Âu châu chậm hẳn lại.

Theo truyền thống, anh chị em Chính Thống Giáo tại Hy Lạp mừng lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời từ ngày 5 đến 15 tháng 8. Trong bối cảnh đó, người dân hành hương tu viện Chính Thống Giáo trên đảo Kefalonia để tận mắt chứng kiến phép lạ Serpii Maicii Domnului.

Hàng năm từ mùng 5 tháng 8 đến 15 tháng 8, các tín hữu Chính Thống Giáo hành hương mừng lễ Đức Mẹ Lên Trời tại tu viện Dormition of the Theotokos, nghĩa là Mẹ Thiên Chúa an nghỉ. Đó là một tu viện nổi tiếng trên hòn đảo Kefalonia của Hy Lạp.

Những hình ảnh quý vị và anh chị em đang xem thấy đây là một hiện tượng rất siêu tự nhiên. Trong thời gian 10 ngày mừng lễ Đức Mẹ Lên Trời từng đàn rắn từ biển bò lên và tụ tập chung quanh một ảnh tượng Đức Mẹ. Những con rắn này được gọi là Serpii Maicii Domnului, nghĩa là rắn của Đức Maria Mẹ Thiên Chúa.

Chúng rất hiền lành, không cắn ai. Các tín hữu có thể để chúng bò trên mặt mình. Các tín hữu Chính Thống Giáo tin rằng đây là một phép lạ diễn ra hàng năm. Năm nào không xảy ra hiện tượng này thì đó là một điềm xấu.

Những năm loài rắn đã không xuất hiện trên đảo là vào Thế chiến thứ Hai, và vào năm 1953, khi hòn đảo này xảy ra một trận động đất lớn.

Theo truyền thống, phép lạ này bắt đầu diễn ra vào năm 1705, khi các nữ tu của tu viện sắp bị những tên cướp biển tấn công.

Truyền thuyết kể rằng các nữ tu đã cầu nguyện nhiệt thành với Đức Trinh Nữ Maria, xin Mẹ biến các chị thành rắn để tránh bị bắt hay làm sao cho tu viện có đầy rắn để xua đuổi những tên cướp biển. Cuối cùng họ đã được cứu.

Kể từ đó, mỗi năm ngay trước dịp lễ, một đàn rắn lại bò từ biển vào tu viện như thể để tôn vinh Đức Mẹ. Sau lễ chúng rút hoàn toàn ra biển không còn con nào sót lại trên đảo.

2. Đức Hồng Y Koch mô tả hướng đi 'ao ước' đối với Đức Giáo Hoàng Lêô về Thánh Lễ La Tinh

Một Hồng Y hàng đầu của Vatican đã đề xuất rằng Đức Giáo Hoàng Lêô XIV nên cân nhắc “mở” cánh cửa cho Thánh lễ Latinh truyền thống sau những hạn chế chặt chẽ dưới thời Đức Thánh Cha Phanxicô.

Phát biểu trên trang web Công Giáo Áo kath.net, Đức Hồng Y Kurt Koch, Tổng trưởng Bộ Cổ võ Hiệp nhất Kitô giáo, cho biết: “Cá nhân tôi rất cảm kích nếu chúng ta có thể tìm ra một giải pháp tốt để tiến triển. Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô 16 đã cho thấy một cách hữu ích khi tin rằng một điều gì đó đã được thực hành hàng thế kỷ không thể đơn giản bị cấm.

“Điều đó đã thuyết phục tôi. Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã chọn một con đường rất hạn chế về vấn đề này. Chắc chắn sẽ rất đáng ước ao khi mở rộng cánh cửa đang đóng chặt này thêm một lần nữa.”

Những nhận xét của Đức Hồng Y được đưa ra trong vài tháng đầu tiên của triều Giáo Hoàng Lêô XIV, khi nhiều người Công Giáo trên khắp thế giới đang chờ đợi những thay đổi tiềm tàng trong đường lối của Vatican đối với Thánh lễ Latinh truyền thống.

Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã ban hành những hạn chế nghiêm nhặt đối với Thánh lễ Latinh Truyền thống vào tháng 7 năm 2021 thông qua tông thư Traditionis Custodes, đảo ngược các quyền hạn rộng rãi hơn của Đức Bênêđictô XVI được nêu trong Summorum Pontificum (ngày 7 tháng 7 năm 2007). Những hạn chế của Đức Giáo Hoàng Phanxicô sau đó đã được Đức Hồng Y Arthur Roche, Tổng trưởng Bộ Phụng tự, củng cố bằng những cấm chỉ nghiêm nhặt hơn nữa.

Đức Hồng Y Raymond Burke, một trong những người bảo vệ mạnh mẽ nhất nghi lễ truyền thống, đã gọi Traditionis Custodes là một “hành động nghiêm khắc và mang tính cách mạng của Đức Giáo Hoàng Phanxicô” trong một tuyên bố xuất hiện trên trang web của ngài ngay sau Tự Sắc của Đức Giáo Hoàng Phanxicô.

Đức Hồng Y Burke sau đó đã xác nhận rằng ngài đã nói chuyện với Đức Giáo Hoàng Lêô XIV về tương lai của phụng vụ cổ xưa và ngài hy vọng sẽ quay trở lại đường lối dễ dãi hơn của Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô 16.

Đức Hồng Y Koch, người dẫn dắt các mối quan hệ đại kết của Vatican từ năm 2010, trước đây đã gợi ý rằng một sự tổng hợp giữa Novus Ordo, hay hình thức thánh lễ sau Công Đồng Vatican II, và nghi thức truyền thống có thể xuất hiện trong tương lai. Trong một cuộc phỏng vấn năm 2020 với GermanVatican News, ngài đề xuất rằng “trong tương lai sẽ có sự dung hòa giữa hai hình thức, để đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ chỉ có một hình thức tổng hợp thay vì hai hình thức khác nhau”.

Mặc dù Đức Giáo Hoàng Lêô XIV vẫn giữ im lặng về Thánh lễ La tinh kể từ khi được bầu vào đầu năm nay, nhưng giọng điệu và hành động ban đầu của ngài đã mang lại sự khích lệ cho những người Công Giáo truyền thống.

Tiến sĩ Peter Kwasniewski, một nhà thần học và bình luận viên về phụng vụ, đã chia sẻ quan điểm của mình về đường lối tiềm năng của Đức Giáo Hoàng Lêô đối với vấn đề Thánh lễ bằng tiếng Latinh và việc thay đổi các hạn chế hiện tại khi ông phát biểu với LifeSiteNews sau cuộc bầu cử Đức Giáo Hoàng mới.

Kwasniewski cho biết: “Đức Giáo Hoàng cho thấy ngài nhạy cảm với ngôn ngữ biểu tượng và vẻ đẹp, đặc biệt là với giá trị chuẩn mực của truyền thống”.

Trong một diễn biến đáng chú ý, Vatican đã cấp miễn trừ khỏi Traditionis Custodes cho Giáo xứ St Margaret of Scotland thuộc Giáo phận San Angelo, Texas, theo yêu cầu của Đức Cha Michael Sis vào ngày 6 tháng 2.

Cho đến nay, chưa có trường hợp miễn trừ nào như vậy được báo cáo trong suốt triều Giáo Hoàng của Đức Lêô. Nhưng trong bối cảnh Giáo hội đang chờ đợi những cải cách tiềm năng vào mùa thu, những lời của Đức Hồng Y Koch có thể báo hiệu khả năng cao hơn về một sự thay đổi chính thức trong chính sách hướng tới việc mở ra “cánh cửa đóng kín” đó.


Source:Catholic Herald

3. Đại giáo sĩ Hồi giáo Giêrusalem bị cấm đến thăm Al-Aqsa trong 6 tháng

Luật sư của giáo sĩ Hồi giáo hàng đầu Giêrusalem cho biết chính quyền Israel đã cấm giáo sĩ Hồi giáo hàng đầu của Giêrusalem vào khu phức hợp Nhà thờ Hồi giáo Al-Aqsa trong sáu tháng vì bài giảng gần đây của ông.

Cảnh sát không trả lời yêu cầu bình luận của tờ The Times of Israel và không có xác nhận công khai nào khác về động thái này.

Theo luật sư Khaldoun Najem, Muhammad Ahmad Hussein, đại giáo sĩ của Giêrusalem, sẽ bị cấm vào địa điểm linh thiêng ở Thành phố cổ Giêrusalem cho đến Tháng Giêng năm 2026.

Najem tuyên bố rằng cảnh sát Israel “không thẩm vấn” hoặc tổ chức phiên điều trần cho vị đại giáo sĩ Hồi Giáo trước khi đưa ra quyết định.

Luật sư của Hussein khẳng định rằng lệnh cấm này xuất phát từ bài giảng mà vị giáo sĩ này đã thực hiện tại Al-Aqsa vào thứ Sáu cuối tháng 7, “trong đó không có nội dung gì là không phù hợp”.

Hãng thông tấn Wafa của Palestine cho biết bài giảng tập trung vào tình trạng xấu đi ở Gaza và nạn đói ngày càng gia tăng trong vùng lãnh thổ này.


Source:Times Of Israel

4. Tiến sĩ George Weigel: Vâng, Ukraine cũng là cuộc chiến của chúng ta

Tiến sĩ George Weigel là thành viên cao cấp của Trung tâm Đạo đức và Chính sách Công cộng Washington, và là người viết tiểu sử Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Ông vừa có bài viết nhan đề “Yes, It’s Our War, Too”, nghĩa là “Vâng, đó cũng là cuộc chiến của chúng ta”.

Nguyên bản tiếng Anh có thể xem tại đây. Dưới đây là bản dịch toàn văn sang Việt Ngữ.

Hãy nói rõ ràng: Cuộc xâm lược của Nga ở Ukraine không phải là cuộc chiến tranh giành một vài mảnh đất, hay cuộc chiến vì quyền ngôn ngữ của người nói tiếng Nga ở Ukraine hay vì khoáng sản đất hiếm. Đây là cuộc chiến để chiếm Ukraine, chấm hết.

Vào cuối tháng 5, các quan chức cao cấp nhất của chính quyền Trump, thất vọng vì những gì họ coi là sự bướng bỉnh khó hiểu của Vladimir Putin về cuộc chiến với Ukraine, đã gợi ý rằng sự kiên nhẫn của họ đã cạn kiệt, và vì thế Hoa Kỳ - nước đã không phê duyệt thêm nguồn cung cấp quân sự cho Ukraine trong nhiều tháng - sẽ bỏ mặc những người tham chiến tự xoay xở.

“Đây không phải là cuộc chiến của chúng ta” là câu thần chú của ngày hôm đó.

Tôi có thể phản đối không?

Tất nhiên, đây không phải là cuộc chiến “của chúng ta” theo nghĩa là cuộc chiến bảo vệ tổ quốc của người Ukraine. Tuy nhiên, vì những người mà mọi thứ trong cuộc sống đều mang tính giao dịch chưa bao giờ hiểu được, nên chúng ta cần phải nói lớn hơn và thường xuyên hơn rằng đây là một cuộc xung đột hiện sinh đối với Ukraine: một cuộc chiến sinh tồn. Đây không phải là cuộc chiến giành một vài vùng lãnh thổ, hay quyền ngôn ngữ của người nói tiếng Nga ở Ukraine hay khoáng sản đất hiếm. Đây là cuộc chiến xâm lược toàn bộ Ukraine, chấm hết, chấm hết.

Putin đã nói rõ ngay từ đầu rằng ông ta có ý định phá hủy những gì ông coi là một quốc gia giả mạo đang che giấu một tổ chức phi nhà nước do “Đảng Quốc xã” điều hành, và sáp nhập vào “thế giới Nga” bất cứ thứ gì còn sót lại khi các băng đảng cướp bóc của ông ta chiến thắng. Putin là một kẻ nói dối, một tên cướp và một kẻ giết người, nhưng ông ta đã khá minh bạch về điều này. Nhại lại bài ca chống thành Carthage của Nghị Sĩ La Mã Cato Già trong những năm cuối của nền Cộng hòa La Mã, Carthago delenda est, nghĩa là “Thành Carthage phải bị hủy diệt”, Putin bị ám ảnh bởi ý tưởng về “Ukraine delenda est” — “Ukraine phải bị diệt vong”.

Tuy nhiên, nỗi ám ảnh chết người đó chính là lúc chúng ta xuất hiện.

Trái ngược với cách đọc lịch sử sai lệch của Putin, Liên Xô không phải là “thế giới Nga” được viết rộng ra. Liên Xô là một cấu trúc nhân tạo, một “liên minh” các quốc gia trá hình thành “các nước cộng hòa”, gắn kết với nhau bằng một cỗ máy khủng bố tàn ác chưa từng có. Sự giải thể của Liên Xô, do đó, đã giải phóng các quốc gia lịch sử với nền văn hóa đặc thù để họ có thể tìm kiếm tương lai của họ như các quốc gia độc lập. Sự giải phóng của họ, và sự sụp đổ của Liên Xô, là kết quả của sự kiên định của phương Tây trong Chiến tranh Lạnh. Biểu hiện chính trị và quân sự của quyết tâm đó là Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương, và nhà lãnh đạo không thể tranh cãi của NATO là Hoa Kỳ, quốc gia đã đầu tư sinh mạng và tiền bạc vào việc bảo vệ Âu Châu tự do: bởi vì đó là điều đúng đắn cần làm, và vì nó phục vụ cho lợi ích quốc gia của chính Hoa Kỳ.

Cuộc chiến của Putin với Ukraine là cuộc chiến nhằm đảo ngược chiến thắng của Mỹ và phương Tây trong việc giải quyết Chiến tranh Lạnh. Nếu Putin thành công ở Ukraine, hắn ta sẽ không dừng lại ở đó. Các quốc gia vùng Baltic biết điều đó. Ba Lan biết điều đó. Thụy Điển và Phần Lan biết điều đó, và đó chính là lý do tại sao họ gia nhập NATO. Một số quan chức chính quyền, bao gồm cả những người ở phạm vi cao cấp nhất, có thể tin rằng đây Không Phải Là Vấn Đề Lớn: rằng một thế giới được chia thành các phạm vi lợi ích giữa ba cường quốc — Nga, Trung Quốc và Hoa Kỳ — sẽ hoàn toàn ổn thỏa đối với Hoa Kỳ, nước sẽ được tự do theo đuổi sự giàu có.

Cơ hội thấp.

Không có gì trong lịch sử chính trị hiện đại cho thấy các cường quốc với tham vọng bá quyền và được cai trị bởi các nhà lãnh đạo toàn trị hay những tên độc tài sẽ tự nguyện dừng lại. Họ chỉ dừng lại khi bị ngăn chặn. Nước Pháp thời Napoleon đã không dừng lại. Nước Đức thời Wilhelm đã không dừng lại. Đế chế thứ ba đã không dừng lại, và cả Đế quốc Nhật Bản cũng vậy. Liên Xô đã không dừng lại. Trung Quốc do cộng sản lãnh đạo đã nghỉ ngơi trong thời đại Đặng Tiểu Bình để xây dựng một cường quốc kinh tế; giờ đây họ đang sử dụng sự giàu có đó để tăng cường quân đội và đảo ngược “thế kỷ nhục nhã” của mình bằng cách thể hiện sức mạnh trên toàn thế giới. Một thế giới tam giác trong đó Âu Châu bị Nga khuất phục, còn Á Châu và Phi Châu bị Trung Quốc khuất phục, sẽ không tốt cho Hoa Kỳ, về mặt kinh tế hay bất kỳ khía cạnh nào khác.

Cũng có những vấn đề đạo đức rõ ràng ở đây. Không thể có hòa bình nếu không có công lý, như Đức Giáo Hoàng Lêô XIV — một người theo chủ thuyết Augustinô rất tốt về mặt này — đã nêu rõ trong một số tuyên bố đầu tiên của mình. Nếu sự tàn bạo của Putin được tưởng thưởng theo bất kỳ cách nào, hệ sinh thái đạo đức vốn đã mong manh của chính trị thế giới sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Nếu những kẻ xâm lược khác biết rằng hàng trăm cuộc tấn công bằng máy bay điều khiển từ xa và hỏa tiễn có thể được thực hiện vào các mục tiêu dân sự mà không bị trừng phạt, chúng sẽ hành động theo cách tương tự trong tương lai. Và nhiều người vô tội hơn sẽ là nạn nhân.

Cuộc chiến của Ukraine cũng là cuộc chiến của chúng ta theo một nghĩa khác. Nếu Putin thắng, một số tiếng nói dối trá nhất trong không gian thông tin của Mỹ — như ông Tucker Carlson là người hiện ra ngay trong tâm trí tôi — sẽ nghĩ rằng mình được minh oan, và chiến dịch thông tin sai lệch rộng lớn của họ sẽ làm xói mòn thêm sự cân nhắc hợp lý vốn là mạch máu của nền dân chủ.

Ukraine không yêu cầu chúng ta bảo vệ người dân của họ hoặc chiến đấu vì họ. Họ yêu cầu chúng ta cung cấp các công cụ để làm như vậy. Cung cấp các công cụ đó là điều đúng đắn cần làm, về mặt đạo đức và chiến lược, vì nó giúp giành chiến thắng trong cuộc chiến vì tương lai mà chúng ta đang tham gia, dù muốn hay không.

Vâng, đó cũng là cuộc chiến của chúng ta


Source:National Catholic Register