Thực tế cho biết mua bán thời gian là điều không thể bởi không ai có thời gian để bán mà nếu có ai ngông cuồng bán thời gian thì cũng không ai có thể tàng trữ được bởi thời gian luôn luân chuyển đi tới, không bao giờ ngừng. Mua bán thời gian là câu chuyện trong hoàn cảnh nguy tử có thể kéo dài thời gian sống thêm được phút nào hay phút đó.
Cái màng nhện khổng lồ chăng hết lối đi gữa hai bụi cây. Những con vật bay trên cao không hề ảnh hưởng, nhưng loại côn trùng nhỏ bay thấp đều không tránh khỏi cái lưới tử thần. Ngay cả con muỗi cũng bị cái chất giẻo tơ nhện níu kéo. Vùng vẫy thoát thân càng chết sớm bởi đôi cánh mà dính vào tơ là coi như bị gẫy cánh. Ánh bình minh êm dịu mỗi sáng làm lu mờ sợi tơ trong vắt. Nhờ có hạt sương đêm dính tơ phát sáng óng ánh chiếu dọi toả ánh sáng hồng, lam, bắt mắt gợi trí tò mò; phải chú í mới biết có cái màng nhện giăng ngay lối đi. Cái màng nhện khổng lồ khiến người ta liên tưởng đến chủ mạng thuộc loại lớn có hạng. Tài giăng tơ của nhện thật tuyệt vời. Nó đan khéo, đều đặn, khoảng cách giữa hai sợ tơ đều như đo. Đẹp mắt hơn nữa là những vòng tròn từ tâm mạng lan ra đến ngoài cũng rất chính xác. Cái vòng ngoài lớn hơn cái vòng trong một chút xíu, vừa vặn, và không biết đâu là đầu, đâu giáp mối của sợi tơ. Khoảng cách giữa các sợi tơ cũng thật khít khao, chính xác để khi gió thổi các sợi tơ không bị dính. Ngay cả gió lốc nhẹ cũng không làm rối xoắn hư mạng. Nhìn thích mắt nhưng lại là ngục tù giam giữ bao sinh vật khác. Cái nhà tù khổ sai, khổng lồ, lộ thiên, tuyệt đẹp, không cần canh gác, lại là cái cạm bẫy, chắc chắn giết hầu hết các con vật không may vướng mắc. Một khi đã sa chân; sớm muộn gì cũng gẫy cánh, mạng sống treo lơ lửng giữa trời xanh. Tử thần réo gọi nhanh hay chậm đều do thái độ cự tuyệt mạnh, yếu của con vật.
Một con cào cào khá lớn búng mạnh khỏi ngọn cỏ tránh thoát con chim từ cao phóng xuống. Con chim bay vút lên cành. Con cào cào thoát chết vì mỏ chim, lại là tử tù của cái mạng nhện. Cào cào vùng vẫy khiến cả cái mạng nhện rung theo sức búng chân của nó. Màng nhện có sợi tơ hoạt động như giây chuông báo động. Sợi tơ này phát xuất từ tâm của mạng, kéo dài đến nơi con nhện ẩn trốn. Sợi tơ rung lên, báo cho nhện biết, từ nơi kín đáo, có con mồi dính lưới. Nhện quan sát cẩn thận, thấy an toàn, nó nhanh chóng phóng ra chích một mũi thuốc an thần cho con mồi, rồi lại nhanh chóng biến vào tổ ẩn kín. Nằm yên chờ đợi cho đến khi màng nhện rung nhẹ dần, nhẹ dần. Đây là dấu chỉ cho biết con mồi nhận đủ nọc độc, yếu dần, yếu dần.
Mưa to, gió lớn cũng không phải lo bởi đã có bữa ăn thịnh soạn sẵn sàng. Cẩn thận bao giờ cũng hơn; nhện nhẹ nhàng bò quanh con mồi, mỗi vòng nó tiến gần hơn một chút, vòng kế tiếp nhện lùi xa hơn một chút. Năm lần, bảy lượt như thế mà con mồi vẫn bất động, lúc đó nhện mới nhanh như cắt phóng thẳng vào đầu con mồi hả họng cạp thật mạnh, chân nó bó chặt con mồi. Sau khi con mồi bị trói chặt, hai chân sau nhện kéo tơ cuốn quanh trói chặt con mồi. Hoàn thành xong mọi sự. Nhện mằm yên nghỉ mệt, lấy lại sức sau đó mới khai tiệc. Bộ đồ lòng là món nhện thích nhất. Nó xơi trọn bộ đồ lòng con cào cào. Cái bụng nó phình to và lê mãi mới về đến chỗ ẩn trốn. Trên cành vài con chim con biết con cào cào mắc mạng nhưng không dám sà xuống ăn hôi bởi nó biết chất độc nhện chích cho cào cào cũng là chất độc giết nó. Trên cành chim hát líu lo, mắt đăm đăm nhìn con cào cào nhưng phải làm chủ cơn cám dỗ; sa chước cám dỗ là tự nguyện đi vào thế giới bên kia.
Sau hơn tuần mưa to, gió lớn, côn trùng lớn nhỏ đều đói. Phần lớn ráng nằm yên trong tổ chịu trận; một số chịu không nổi bò ra kiếm ăn. Trong số đó có con bọ ngựa. Thấy trời quang, gió dịu, nó bò ra đầu một cành lá ướt sũng. Cái đầu ngó ngoáy, nhìn trước, ngó sau, mong tìm được con sâu nhỏ. Thình lình một cơn gió ập đến hất tung cành lá lên cao. Gió mạnh hơn đám chân dài thòng; con bọ ngựa chịu không nổi, bị gió hất tung khỏi cành lá. Toàn thân chơi vơi giữa thinh không. Bọ ngựa vội thu gọn người lại, để toàn thân cuốn theo chiều gió. Nó rơi xuống ngay cái màng nhện. Không cần định thần, bọ ngựa biết nó đang ở nơi cực kì nguy hiểm, tính mạng mỏng manh như hạt sương. Bọ ngựa hết sức vùng vẫy thoát thân. Sau vài cố gắng, thất bại. Bọ ngựa đổi kế hoạch, từ mạnh bạo sang êm dịu. Nó không vùng vẫy thoát thân nữa, nhưng nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, dùng càng cưa từng sợi tơ. Miệng cắn chặt sợi tơ, một càng đè lên giữ, càng còn lại rất chậm, nhẹ nhàng cưa tới, cưa lui. Con nhện từ xa thấp thỏm mấy lần định phóng ra chích cho bọ ngựa mũi thuốc tê. Nhện phóng ra chưa được nửa đường thì bọ ngựa cưa đứt sợi tơ. Sợi tơ đứt kéo giật, búng nhện sang một bên. Nhện nhanh chóng, toàn chân móc chặt sợi tơ; nhờ thế mà nó không bị rơi xuống vũng nước phía dưới. Vừa nắm được sợi tơ thì toàn thân nhện bị gió quật, hất lên xuống tung tăng như đua võng. Nhện móc chặt hơn nữa. Mỗi cơn gió qua đi, nhện rất cẩn trọng, bò lùi vài bước về chỗ ẩn núp an toàn. Trong khi đó con bọ ngựa lại cưa đứt được mấy sợi tơ nữa. Hy vọng thoát thân đang dâng cao thì tai nạn khác ập đến. Gió đánh tung nửa màng nhện lên cao rồi xập xuống phủ lên toàn thân nó. Bọ ngựa nằm im bất động, như chết, không cọ quạy, nhúc nhích. Không biết nó giả chết lừa nhện hay nằm yên nghỉ mệt hay chưa tìm được cách thoát thân. Từ nơi ẩn nấp, nhện biết con mồi bị dính tơ, nhưng không dám liều. Nhện vừa thoát chết trong đường tơ, kẽ tóc, nên không dám. Hơn nữa cái mạng nhện bị rối kia, nếu không khéo lại trở thành cạm bẫy giết chính nó. Mạng nhện có đường đi an toàn; tuy nhiên khi bị rối thì toàn thể mạng nhện là cạm bẫy. Nhện có thể tránh nạn nếu đi chậm, cẩn thận lần mò từng bước chân. Một chân vướng tơ, chân còn lại có thế giúp tháo gỡ. Đi nhanh, phóng mạnh chân dính tơ kể như tự đào lỗ chôn mình.
Bọ ngựa khổ sở bị trói mấy ngày, may mắn có con trâu đi ngang, toàn mạng nhện dính vào thân trâu. Bọ ngựa ngấu nghiến mấy con bọ trâu cho lại sức. Mỗi lần bọ ngựa vùng vẫy; tơ nhện căng ra một chút; vòng trói căng ra, tơ nhện dính chặt vào lông trâu. Sức sống tăng lên, hy vọng sống cũng bùng lên. Cơ hội thoát thân tăng vọt. Vòng trói lỏng dần, nhưng vẫn chưa thoát hiểm bởi vẫn chưa thoát thân. Để hoàn toàn tự do, bọ ngựa còn phải tháo đám tơ dính đầu. Cứ từ từ, nhẹ nhàng, cắn từng sợi tơ một. Cuối cùng nó thoát hiểm.
Bọ ngựa vội bò lên lưng trâu hong nắng cho mau lại sức. Trâu không hề biết có con bọ ngựa trên lưng; bọ ngựa nằm yên vui hưởng cái ấm của nắng. Nó còn đang mơ màng; một con chim từ cành cây cao phóng vút xuống. Chấm dứt một đời vất vả, phấn đấu, khổ ải.
Cuộc đời luôn pha trộn hết may đến rủi; khi khôn, lúc dại. Bọ ngựa khôn, may, sống sót vì nhẹ nhàng chấp nhận hoàn cảnh dính tơ nhện. Kế đến, nó khôn, may, sống sót nhờ chấp nhận tình trạng bị trói chặt. Nó từ từ cưa từng sợi tơ, tự giải thoát. Bọ ngựa chết vì rủi, vì dại, vội vàng bò lên mình trâu hóng nắng.
Nhờ chấp nhận hoàn cảnh, nhẹ nhàng tìm kế hoạch thoát thân mà bọ ngựa sống thêm được hơn tuần. Với đời sống ngắn ngủi của bọ ngựa; sống thêm được hơn tuần phải kể là một thời gian dài.
Đời người cũng vậy, nghe tin hung từ bác sĩ mà cứ chối bỏ, không chấp nhận sự thật; càng vùng vẫy, càng chối bỏ, sự việc càng tồi tệ và ngày đi càng gần. Chấp nhận sự thật đòi có nội tâm vững mạnh. Một khi con người chấp nhận giới hạn; Kitô hữu hướng về khả năng vô hạn là Thiên Chúa. Niềm tin đóng vai trò quan trọng trong việc chấp nhận hoàn cảnh thực tế. Phó thác vào quan phòng của Thiên Chúa là điều cần thực hiện. Nhờ tinh thần phó thác mà ta sống trong niềm tin. Tin đường lối của Chúa luôn tốt cho ta. Tình yêu của Chúa luôn vượt khỏi trí hiểu. Sống như thế là sống phó thác. Phó thác giúp đón nhận thực tế.
TiengChuong.org
Cái màng nhện khổng lồ chăng hết lối đi gữa hai bụi cây. Những con vật bay trên cao không hề ảnh hưởng, nhưng loại côn trùng nhỏ bay thấp đều không tránh khỏi cái lưới tử thần. Ngay cả con muỗi cũng bị cái chất giẻo tơ nhện níu kéo. Vùng vẫy thoát thân càng chết sớm bởi đôi cánh mà dính vào tơ là coi như bị gẫy cánh. Ánh bình minh êm dịu mỗi sáng làm lu mờ sợi tơ trong vắt. Nhờ có hạt sương đêm dính tơ phát sáng óng ánh chiếu dọi toả ánh sáng hồng, lam, bắt mắt gợi trí tò mò; phải chú í mới biết có cái màng nhện giăng ngay lối đi. Cái màng nhện khổng lồ khiến người ta liên tưởng đến chủ mạng thuộc loại lớn có hạng. Tài giăng tơ của nhện thật tuyệt vời. Nó đan khéo, đều đặn, khoảng cách giữa hai sợ tơ đều như đo. Đẹp mắt hơn nữa là những vòng tròn từ tâm mạng lan ra đến ngoài cũng rất chính xác. Cái vòng ngoài lớn hơn cái vòng trong một chút xíu, vừa vặn, và không biết đâu là đầu, đâu giáp mối của sợi tơ. Khoảng cách giữa các sợi tơ cũng thật khít khao, chính xác để khi gió thổi các sợi tơ không bị dính. Ngay cả gió lốc nhẹ cũng không làm rối xoắn hư mạng. Nhìn thích mắt nhưng lại là ngục tù giam giữ bao sinh vật khác. Cái nhà tù khổ sai, khổng lồ, lộ thiên, tuyệt đẹp, không cần canh gác, lại là cái cạm bẫy, chắc chắn giết hầu hết các con vật không may vướng mắc. Một khi đã sa chân; sớm muộn gì cũng gẫy cánh, mạng sống treo lơ lửng giữa trời xanh. Tử thần réo gọi nhanh hay chậm đều do thái độ cự tuyệt mạnh, yếu của con vật.
Một con cào cào khá lớn búng mạnh khỏi ngọn cỏ tránh thoát con chim từ cao phóng xuống. Con chim bay vút lên cành. Con cào cào thoát chết vì mỏ chim, lại là tử tù của cái mạng nhện. Cào cào vùng vẫy khiến cả cái mạng nhện rung theo sức búng chân của nó. Màng nhện có sợi tơ hoạt động như giây chuông báo động. Sợi tơ này phát xuất từ tâm của mạng, kéo dài đến nơi con nhện ẩn trốn. Sợi tơ rung lên, báo cho nhện biết, từ nơi kín đáo, có con mồi dính lưới. Nhện quan sát cẩn thận, thấy an toàn, nó nhanh chóng phóng ra chích một mũi thuốc an thần cho con mồi, rồi lại nhanh chóng biến vào tổ ẩn kín. Nằm yên chờ đợi cho đến khi màng nhện rung nhẹ dần, nhẹ dần. Đây là dấu chỉ cho biết con mồi nhận đủ nọc độc, yếu dần, yếu dần.
Mưa to, gió lớn cũng không phải lo bởi đã có bữa ăn thịnh soạn sẵn sàng. Cẩn thận bao giờ cũng hơn; nhện nhẹ nhàng bò quanh con mồi, mỗi vòng nó tiến gần hơn một chút, vòng kế tiếp nhện lùi xa hơn một chút. Năm lần, bảy lượt như thế mà con mồi vẫn bất động, lúc đó nhện mới nhanh như cắt phóng thẳng vào đầu con mồi hả họng cạp thật mạnh, chân nó bó chặt con mồi. Sau khi con mồi bị trói chặt, hai chân sau nhện kéo tơ cuốn quanh trói chặt con mồi. Hoàn thành xong mọi sự. Nhện mằm yên nghỉ mệt, lấy lại sức sau đó mới khai tiệc. Bộ đồ lòng là món nhện thích nhất. Nó xơi trọn bộ đồ lòng con cào cào. Cái bụng nó phình to và lê mãi mới về đến chỗ ẩn trốn. Trên cành vài con chim con biết con cào cào mắc mạng nhưng không dám sà xuống ăn hôi bởi nó biết chất độc nhện chích cho cào cào cũng là chất độc giết nó. Trên cành chim hát líu lo, mắt đăm đăm nhìn con cào cào nhưng phải làm chủ cơn cám dỗ; sa chước cám dỗ là tự nguyện đi vào thế giới bên kia.
Sau hơn tuần mưa to, gió lớn, côn trùng lớn nhỏ đều đói. Phần lớn ráng nằm yên trong tổ chịu trận; một số chịu không nổi bò ra kiếm ăn. Trong số đó có con bọ ngựa. Thấy trời quang, gió dịu, nó bò ra đầu một cành lá ướt sũng. Cái đầu ngó ngoáy, nhìn trước, ngó sau, mong tìm được con sâu nhỏ. Thình lình một cơn gió ập đến hất tung cành lá lên cao. Gió mạnh hơn đám chân dài thòng; con bọ ngựa chịu không nổi, bị gió hất tung khỏi cành lá. Toàn thân chơi vơi giữa thinh không. Bọ ngựa vội thu gọn người lại, để toàn thân cuốn theo chiều gió. Nó rơi xuống ngay cái màng nhện. Không cần định thần, bọ ngựa biết nó đang ở nơi cực kì nguy hiểm, tính mạng mỏng manh như hạt sương. Bọ ngựa hết sức vùng vẫy thoát thân. Sau vài cố gắng, thất bại. Bọ ngựa đổi kế hoạch, từ mạnh bạo sang êm dịu. Nó không vùng vẫy thoát thân nữa, nhưng nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, dùng càng cưa từng sợi tơ. Miệng cắn chặt sợi tơ, một càng đè lên giữ, càng còn lại rất chậm, nhẹ nhàng cưa tới, cưa lui. Con nhện từ xa thấp thỏm mấy lần định phóng ra chích cho bọ ngựa mũi thuốc tê. Nhện phóng ra chưa được nửa đường thì bọ ngựa cưa đứt sợi tơ. Sợi tơ đứt kéo giật, búng nhện sang một bên. Nhện nhanh chóng, toàn chân móc chặt sợi tơ; nhờ thế mà nó không bị rơi xuống vũng nước phía dưới. Vừa nắm được sợi tơ thì toàn thân nhện bị gió quật, hất lên xuống tung tăng như đua võng. Nhện móc chặt hơn nữa. Mỗi cơn gió qua đi, nhện rất cẩn trọng, bò lùi vài bước về chỗ ẩn núp an toàn. Trong khi đó con bọ ngựa lại cưa đứt được mấy sợi tơ nữa. Hy vọng thoát thân đang dâng cao thì tai nạn khác ập đến. Gió đánh tung nửa màng nhện lên cao rồi xập xuống phủ lên toàn thân nó. Bọ ngựa nằm im bất động, như chết, không cọ quạy, nhúc nhích. Không biết nó giả chết lừa nhện hay nằm yên nghỉ mệt hay chưa tìm được cách thoát thân. Từ nơi ẩn nấp, nhện biết con mồi bị dính tơ, nhưng không dám liều. Nhện vừa thoát chết trong đường tơ, kẽ tóc, nên không dám. Hơn nữa cái mạng nhện bị rối kia, nếu không khéo lại trở thành cạm bẫy giết chính nó. Mạng nhện có đường đi an toàn; tuy nhiên khi bị rối thì toàn thể mạng nhện là cạm bẫy. Nhện có thể tránh nạn nếu đi chậm, cẩn thận lần mò từng bước chân. Một chân vướng tơ, chân còn lại có thế giúp tháo gỡ. Đi nhanh, phóng mạnh chân dính tơ kể như tự đào lỗ chôn mình.
Bọ ngựa khổ sở bị trói mấy ngày, may mắn có con trâu đi ngang, toàn mạng nhện dính vào thân trâu. Bọ ngựa ngấu nghiến mấy con bọ trâu cho lại sức. Mỗi lần bọ ngựa vùng vẫy; tơ nhện căng ra một chút; vòng trói căng ra, tơ nhện dính chặt vào lông trâu. Sức sống tăng lên, hy vọng sống cũng bùng lên. Cơ hội thoát thân tăng vọt. Vòng trói lỏng dần, nhưng vẫn chưa thoát hiểm bởi vẫn chưa thoát thân. Để hoàn toàn tự do, bọ ngựa còn phải tháo đám tơ dính đầu. Cứ từ từ, nhẹ nhàng, cắn từng sợi tơ một. Cuối cùng nó thoát hiểm.
Bọ ngựa vội bò lên lưng trâu hong nắng cho mau lại sức. Trâu không hề biết có con bọ ngựa trên lưng; bọ ngựa nằm yên vui hưởng cái ấm của nắng. Nó còn đang mơ màng; một con chim từ cành cây cao phóng vút xuống. Chấm dứt một đời vất vả, phấn đấu, khổ ải.
Cuộc đời luôn pha trộn hết may đến rủi; khi khôn, lúc dại. Bọ ngựa khôn, may, sống sót vì nhẹ nhàng chấp nhận hoàn cảnh dính tơ nhện. Kế đến, nó khôn, may, sống sót nhờ chấp nhận tình trạng bị trói chặt. Nó từ từ cưa từng sợi tơ, tự giải thoát. Bọ ngựa chết vì rủi, vì dại, vội vàng bò lên mình trâu hóng nắng.
Nhờ chấp nhận hoàn cảnh, nhẹ nhàng tìm kế hoạch thoát thân mà bọ ngựa sống thêm được hơn tuần. Với đời sống ngắn ngủi của bọ ngựa; sống thêm được hơn tuần phải kể là một thời gian dài.
Đời người cũng vậy, nghe tin hung từ bác sĩ mà cứ chối bỏ, không chấp nhận sự thật; càng vùng vẫy, càng chối bỏ, sự việc càng tồi tệ và ngày đi càng gần. Chấp nhận sự thật đòi có nội tâm vững mạnh. Một khi con người chấp nhận giới hạn; Kitô hữu hướng về khả năng vô hạn là Thiên Chúa. Niềm tin đóng vai trò quan trọng trong việc chấp nhận hoàn cảnh thực tế. Phó thác vào quan phòng của Thiên Chúa là điều cần thực hiện. Nhờ tinh thần phó thác mà ta sống trong niềm tin. Tin đường lối của Chúa luôn tốt cho ta. Tình yêu của Chúa luôn vượt khỏi trí hiểu. Sống như thế là sống phó thác. Phó thác giúp đón nhận thực tế.
TiengChuong.org