
Theo Kathleen N. Hattrup của tạp chí chí Aleteia xuất bản ngày 30/07/2025, Đức Giáo Hoàng Leo XIV kết thúc loạt bài giáo lý trong buổi tiếp kiến chung được Đức Giáo Hoàng Phanxicô khởi xướng, bằng những dấu hiệu hy vọng từ các dụ ngôn và việc chữa lành của Chúa Giêsu trong Tin Mừng. Ngày 30 tháng 7 này, ngài đã kể lại câu chuyện về người đàn ông không thể nói hoặc nghe, và suy gẫm về những thách thức của truyền thông trong thế giới ngày nay.
Trong một "xã hội đang trở nên bệnh hoạn do một dạng 'chứng cuồng ăn' của các kết nối mạng xã hội", nơi chúng ta "siêu kết nối", chúng ta có nguy cơ cảm thấy "muốn tắt tất cả mọi thứ. Chúng ta có thể thích không cảm thấy gì nữa. Ngay cả lời nói của chúng ta cũng có nguy cơ bị hiểu lầm, và chúng ta có thể bị cám dỗ khép mình trong im lặng, dẫn đến thiếu truyền thông."
Đức Thánh Cha đã suy gẫm về phép lạ chữa lành trong Tin Mừng, ám chỉ đến cơn cám dỗ này.
Cũng như đôi khi điều này có thể xảy ra với chúng ta, có lẽ người đàn ông này đã chọn im lặng vì cảm thấy không được thấu hiểu.
Sau đây là nguyên văn bài giáo lý của ngài, dực vào Bản Tiếng Anh của Tòa Thánh:
Quảng trường Thánh Phêrô, Thứ Tư, ngày 30 tháng 7 năm 2025
Chu kỳ Giáo lý - Năm Thánh 2025. Chúa Giêsu Kitô, niềm hy vọng của chúng ta. II. Cuộc đời Chúa Giêsu. 12. Việc chữa lành một người điếc bị câm. Họ vô cùng kinh ngạc và nói: "Người đã làm mọi sự tốt đẹp; Người còn làm cho người điếc nghe được và người câm nói được." (Mc 7:37).
Anh chị em thân mến,
Với bài giáo lý này, chúng ta kết thúc hành trình khám phá cuộc đời công khai của Chúa Giêsu, được đánh dấu bằng những cuộc gặp gỡ, dụ ngôn và chữa lành.
Thời đại chúng ta đang sống cũng cần được chữa lành. Thế giới chúng ta đang sống đang bị đánh dấu bởi một bầu không khí bạo lực và hận thù, làm suy yếu phẩm giá con người.
Chúng ta đang sống trong một xã hội đang trở nên bệnh hoạn do một dạng "chứng cuồng ăn" (bulimia) của các kết nối mạng xã hội: chúng ta bị kết nối quá mức, bị tấn công bởi những hình ảnh, đôi khi sai lệch hoặc méo mó. Chúng ta bị choáng ngợp bởi vô số thông điệp khơi dậy trong ta một cơn bão cảm xúc trái ngược.
Trong bối cảnh này, có thể trong ta nảy sinh mong muốn tắt tất cả mọi thứ. Chúng ta có thể thích không cảm thấy bất cứ điều gì nữa. Ngay cả lời nói của chúng ta cũng có nguy cơ bị hiểu lầm, và chúng ta có thể bị cám dỗ khép mình trong im lặng, rơi vào tình trạng thiếu thông đạt, nơi mà, mặc dù gần gũi, chúng ta không còn có thể nói với nhau những điều giản dị và sâu sắc nhất.
Về phương diện này, hôm nay tôi muốn suy gẫm về một đoạn trong Tin mừng Máccô, đoạn này mô tả một người đàn ông không thể nói hoặc nghe (x. Mc 7:31–37). Cũng như đôi khi điều này có thể xảy ra với chúng ta, có lẽ người đàn ông này đã chọn không nói nữa vì anh ta cảm thấy không được thấu hiểu; anh ta đã chọn cách dập tắt mọi tiếng nói vì anh ta đã thất vọng và tổn thương bởi những gì anh ta đã nghe. Thực ra, không phải anh ta đến với Chúa Giêsu để được chữa lành, mà là những người khác mang anh ta đến. Người ta có thể nghĩ rằng những người đưa anh ta đến với Thầy là vì lo lắng cho sự cô lập của anh ta. Tuy nhiên, cộng đồng Kitô giáo cũng nhìn thấy nơi những người này hình ảnh Giáo hội, luôn đồng hành với mỗi người đến với Chúa Giêsu để họ có thể lắng nghe lời Người. Câu chuyện diễn ra trong lãnh thổ của người ngoại giáo, vì vậy chúng ta đang ở trong bối cảnh mà những tiếng nói khác có xu hướng lấn át tiếng nói của Thiên Chúa.
Thoạt nhìn, hành vi của Chúa Giêsu có vẻ kỳ lạ, bởi vì Người kéo người này ra một bên (câu 33a). Bằng cách này, Người dường như nhấn mạnh đến sự cô lập của anh ta, nhưng khi nhìn kỹ hơn, điều đó giúp chúng ta hiểu được điều gì ẩn sau sự im lặng và khép kín của người đàn ông này, như thể Chúa Giêsu đã nhận ra nhu cầu được gần gũi và thân mật của anh ta.
Trước hết, Chúa Giêsu dành cho anh ta sự gần gũi trong im lặng, thông qua những cử chỉ nói lên một cuộc gặp gỡ sâu sắc: Người chạm vào tai và lưỡi của người đàn ông này (xem câu 33b). Chúa Giêsu không dùng nhiều lời; Người chỉ nói những gì cần thiết vào lúc đó: "Hãy mở ra!" (câu 34). Máccô sử dụng từ Êph’phatha trong tiếng Aram như thể để chúng ta nghe thấy, gần như “trực tiếp” âm thanh và hơi thở của nó. Từ ngữ đơn giản và đẹp đẽ này chứa đựng lời mời gọi mà Chúa Giêsu dành cho người đàn ông đã ngừng lắng nghe và nói. Như thể Chúa Giêsu đang nói với anh: “Hãy mở lòng ra với thế gian này, thứ đang làm con sợ hãi! Hãy mở lòng ra với những mối quan hệ đã làm con thất vọng! Hãy mở lòng ra với cuộc sống mà con đã từ bỏ!”. Thực tế, khép kín bản thân không bao giờ là giải pháp.
Sau khi gặp Chúa Giêsu, người đó không chỉ bắt đầu nói lại, mà còn nói “rõ ràng” (câu 35). Trạng từ này, được Thánh Sử thêm vào, dường như gợi ý điều gì đó sâu xa hơn về lý do khiến anh im lặng. Có lẽ người đàn ông này đã ngừng nói vì anh cảm thấy mình đang nói sai cách, có lẽ anh cảm thấy mình không xứng đáng. Tất cả chúng ta đều trải nghiệm cảm giác bị hiểu lầm, cảm thấy mình không thực sự được lắng nghe. Tất cả chúng ta cần cầu xin Chúa chữa lành cách thông đạt của mình, không chỉ để chúng ta có thể hiệu quả hơn, mà còn để chúng ta tránh làm tổn thương người khác bằng lời nói của mình. Bắt đầu nói đúng lại là sự khởi đầu của một cuộc hành trình, nó chưa phải là đích đến. Thực vậy, Chúa Giêsu cấm người ấy nói về những gì đã xảy ra với anh (x. c. 36). Để thực sự biết Chúa Giêsu, người ta phải hoàn thành một hành trình; người ta phải ở lại với Người và cũng phải trải qua Cuộc Khổ Nạn của Người. Khi chúng ta đã thấy Người bị sỉ nhục và đau khổ, khi chúng ta đã trải nghiệm sức mạnh cứu độ của Thập Giá Người, thì chúng ta có thể nói rằng chúng ta đã thực sự biết Người. Không có con đường tắt nào để trở thành môn đệ của Chúa Giêsu.
Anh chị em thân mến, chúng ta hãy cầu xin Chúa cho chúng ta biết cách truyền thông với sự trung thực và thận trọng. Chúng ta hãy cầu nguyện cho tất cả những ai đã bị tổn thương bởi lời nói của người khác. Chúng ta hãy cầu nguyện cho Giáo Hội, để Giáo Hội không bao giờ thất bại trong sứ mệnh dẫn dắt mọi người đến với Chúa Giêsu, để họ có thể lắng nghe Lời Người, được chữa lành bởi Lời Người, và đến lượt mình trở thành người mang sứ điệp cứu độ của Người. ****
LỜI KÊU GỌI
Tôi xin bày tỏ lòng thương tiếc sâu sắc trước vụ tấn công khủng bố tàn bạo xảy ra trong đêm 26 rạng sáng 27 tháng 7 tại Komanda, miền Đông Cộng hòa Dân chủ Congo, nơi hơn 40 Kitô hữu đã bị sát hại trong một nhà thờ trong buổi cầu nguyện canh thức, và tại nhà riêng của họ. Trong khi tôi phó thác các nạn nhân cho Lòng Thương Xót của Chúa, tôi cầu nguyện cho những người bị thương và cho các Kitô hữu trên khắp thế giới đang tiếp tục chịu đựng bạo lực và đàn áp. Tôi kêu gọi những người có trách nhiệm trong nước và quốc tế, hãy cùng nhau hành động để ngăn chặn những thảm kịch như vậy.
Ngày 1 tháng 8, kỷ niệm 50 năm ký kết Hiệp ước Helsinki sẽ được tổ chức. Được thúc đẩy bởi mong muốn đảm bảo an ninh trong Chiến tranh Lạnh, 35 quốc gia đã khởi động một chương địa chính trị mới, thúc đẩy sự xích lại gần nhau giữa Đông và Tây. Sự kiện này cũng đánh dấu sự quan tâm mới mẻ đến nhân quyền, đặc biệt nhấn mạnh đến tự do tôn giáo - được coi là một trong những nền tảng của kiến trúc hợp tác đang nổi lên lúc bấy giờ "từ Vancouver đến Vladivostok". Sự tham gia tích cực của Tòa Thánh tại Hội nghị Helsinki - do Đức Tổng Giám Mục Agostino Casaroli đại diện - đã góp phần thúc đẩy cam kết chính trị và đạo đức đối với hòa bình. Ngày nay, hơn bao giờ hết, điều thiết yếu là phải bảo vệ tinh thần Helsinki: kiên trì đối thoại, tăng cường hợp tác và lấy ngoại giao làm con đường ưu tuyển để ngăn ngừa và giải quyết xung đột.
____________
Lời chào
Tôi xin gửi lời chào nồng nhiệt đến các tín hữu hành hương và du khách nói tiếng Anh tham dự buổi tiếp kiến hôm nay, đặc biệt là các bạn đến từ Anh, Scotland, Ireland, Thụy Điển, Nam Phi, New Zealand, Hồng Kông, Ấn Độ, Nhật Bản, Malaysia, Hàn Quốc, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, Canada và Hoa Kỳ. Tôi đặc biệt gửi lời chào thân ái đến tất cả các bạn trẻ hiện diện hôm nay, những người đang tham dự Năm Thánh Giới Trẻ, và tôi khuyến khích các bạn hãy mở lòng đón nhận tình yêu chữa lành của Thiên Chúa, để các bạn có thể trở thành những ngọn hải đăng hy vọng rực rỡ hơn nữa trên thế giới. Xin Chúa ban phước lành cho tất cả các bạn!