Trong thông điệp gửi đến những người tham dự hội thảo tại Vatican, Đức Giáo Hoàng Lêô XIV đã khuyến khích các giám mục cũng như giáo dân hãy trở thành “những người đánh cá gia đình”.

“Các Giám mục, với tư cách là những người kế vị các tông đồ và là mục tử của đoàn chiên Chúa Kitô, có trách nhiệm là những người đầu tiên thả lưới xuống biển và trở thành ‘những người đánh cá của các gia đình,’” Đức Giáo Hoàng viết cho những người tham dự hội thảo do Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống tổ chức với chủ đề “Truyền giáo cùng các gia đình ngày nay và ngày mai: Những thách thức về Giáo hội học và Mục vụ”.

“Tuy nhiên, giáo dân cũng được kêu gọi tham gia vào sứ mệnh này, và trở thành, cùng với các thừa tác viên được truyền chức, 'những người đánh cá' của các cặp vợ chồng, người trẻ, trẻ em, những người nam nữ ở mọi lứa tuổi và hoàn cảnh, để tất cả có thể gặp được Đấng Cứu Thế duy nhất,” Đức Giáo Hoàng Lêô cho biết như trên trong thông điệp của mình được công bố vào ngày 2 tháng 6. “Vì vậy, tôi yêu cầu anh chị em hãy tham gia vào công việc của toàn thể Giáo hội trong việc tìm kiếm những gia đình không còn đến với chúng ta nữa, trong việc học cách đồng hành với họ và giúp họ đón nhận đức tin và đến lượt mình trở thành 'những người đánh cá' của các gia đình khác.”

Trích dẫn Thánh Augustinô, Vị Giáo hoàng dòng Augustinô cũng cảnh báo về thuyết Pêlagiô.

Đức tin trước hết là lời đáp trả tình yêu của Thiên Chúa, và, theo lời của Thánh Augustinô, sai lầm lớn nhất mà chúng ta có thể mắc phải với tư cách là những người Kitô hữu, là “cho rằng ân sủng của Chúa Kitô hệ tại nơi đời sống gương mẫu của chúng ta chứ không phải ở món quà là chính bản thể của Người” (Contra Iulianum opus imperfectum, II, 146). Chúng ta đã thường xuyên quên mất chân lý này và trình bày đời sống Kitô hữu chủ yếu như một tập hợp các quy tắc phải tuân theo, thay thế trải nghiệm tuyệt vời khi gặp gỡ Chúa Giêsu—Đấng là Thiên Chúa đã hiến mình cho chúng ta—bằng một tôn giáo theo các quy tắc đạo đức, nặng nề và không hấp dẫn, theo một số cách, không thể sống trong cuộc sống hàng ngày cụ thể.

“Nguyện xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn anh chị em trong việc phân định các tiêu chuẩn và phương pháp hỗ trợ và thúc đẩy các nỗ lực của Giáo hội trong việc phục vụ các gia đình,” Đức Giáo Hoàng Lêô kết luận. “Chúng ta hãy giúp các gia đình lắng nghe một cách can đảm lời đề nghị của Chúa Kitô và lời khích lệ của Giáo hội!”

Pêlagiô và thuyết Ngộ Đạo là hai tà thuyết cổ xưa nhưng vẫn còn hoành hành cho đến nay. Thuyết Ngộ Đạo đề cao trí tuệ như con đường dẫn đến ơn Cứu Độ. Trong khi đó, thuyết Pêlagiô lại gán khả năng vươn đến ơn Cứu Độ cho ý chí của con người, cho nỗ lực của cá nhân. Mặc dù những người theo chủ thuyết Pêlagiô hiện đại có nói nhiều hơn về ân sủng của Thiên Chúa, nhưng họ cho rằng ý chí của con người là một cái gì đó thuần khiết, hoàn hảo, toàn năng, và ân sủng chỉ thêm vào. Họ không nhìn nhận rằng trong cuộc sống này những yếu đuối của con người chỉ được chữa lành hoàn toàn và một lần cho tất cả nhờ ân sủng.

Ân sủng dựa trên tự nhiên. Ân sủng không làm cho chúng ta trở thành siêu nhân nhưng tác động đến chúng ta và biến đổi chúng ta dần dần. Nếu chúng ta từ chối thực tế lịch sử và tiệm tiến này, chúng ta thực sự có thể từ chối và ngăn cản ân sủng của Chúa. Tình bạn của Người vượt trên chúng ta vô cùng: chúng ta không thể mua được tình bạn ấy bằng các việc làm của chúng ta, mà đó chỉ có thể là một quà tặng phát sinh từ sáng kiến yêu thương của Người. Chỉ có điều ấy mới cho phép chúng ta cộng tác vào tiến trình biến đổi dần dần bằng những nỗ lực của mình.

Khi đánh giá quá mức ý chí của con người và khả năng cá nhân… đời sống của Giáo hội có thể trở thành một viện bảo tàng hoặc thành sở hữu của một số ít người được chọn. Điều này làm cho Tin Mừng mất đi tính giản dị, nét hấp dẫn và hương vị của nó, và chỉ còn là một kế hoạch chi tiết, chừa lại ít khoảng trống cho ân sủng làm việc.


Source:Catholic World News