1. Đức Hồng Y Ba Lan lên án chủ nghĩa bài Do Thái, và mưu toan phủ nhận thảm họa diệt chủng Holocaust

Đức Hồng Y Grzegorz Ryś của Łódź, chủ tịch Ủy ban Đối thoại với Do Thái giáo của các giám mục Ba Lan, đã đưa ra một tuyên bố ngắn gọn về chủ nghĩa bài Do Thái cũng như và mưu toan phủ nhận nạn diệt chủng Holocaust.

“Tôi cảm thấy có nghĩa vụ phải nhắc lại rằng: Thứ nhất, chủ nghĩa bài Do Thái dưới bất kỳ hình thức nào, theo giáo lý của Giáo hội, đều là tội lỗi và là điều xấu về mặt đạo đức. Thứ hai, phủ nhận cuộc diệt chủng Holocaust là một lời nói dối và đứng về phía những kẻ gây án chứ không phải nạn nhân.”

Vị Hồng Y nói rằng ông cảm thấy “có nghĩa vụ” phải đưa ra tuyên bố này “liên quan đến các sự kiện ngày 10 tháng 7”. Hãng tin Jewish Telegraph Agency đưa tin: “Tại một thị trấn Ba Lan, nơi người dân địa phương thiêu sống người Do Thái vào năm 1941, những tấm bảng mới phủ nhận sự đồng lõa với Đức Quốc xã. Cùng ngày hôm đó, một nhà lập pháp cực hữu đã gọi các phòng hơi ngạt ở Auschwitz là 'giả mạo'.”

Sự kiện năm 1941 là cuộc tàn sát Jedwabne, chủ đề của một cuốn sách do một giáo sư sử học người Mỹ gốc Ba Lan tại Đại học Princeton biên soạn. Tổng thống Ba Lan Bronisław Komorowski đã xin lỗi về vụ việc; người kế nhiệm ông, Tổng thống Andrzej Duda, đã chỉ trích lời xin lỗi này.


Source:Catholic World News

2. Tổng giám mục Sarajevo than khóc về vụ diệt chủng Srebrenica vào ngày kỷ niệm 30 năm

Đức Tổng Giám Mục Tomo Vukšić của Sarajevo, Bosnia và Herzegovina, than khóc về cuộc diệt chủng Srebrenica vào dịp kỷ niệm lần thứ ba mươi.

Trong vụ thảm sát năm 1995, lực lượng người Serb Bosnia đã giết chết 8.000 nam thanh niên và đàn ông Hồi giáo Bosnia.

Đức Tổng Giám Mục Vukšić chia sẻ với Vatican News: “Một mặt, có sự hoài nghi và sốc trước sự bất lực của cộng đồng quốc tế trong việc ngăn chặn một thảm kịch khủng khiếp như vậy, mặt khác, có lời cầu nguyện cho những người đã khuất và sự đoàn kết của con người và Kitô giáo với những người đang đau khổ”.

“Và những cảm xúc này của chúng ta vẫn được khơi dậy ngay cả khi đối mặt với những thảm kịch chiến tranh vẫn tiếp diễn cho đến ngày nay,” ông nói tiếp. “Như thể thế giới chưa học được gì từ những thảm kịch trước đây.”

Đức Tổng Giám Mục Vukšić mô tả việc “xoa dịu ký ức” là “một quá trình lâu dài và đòi hỏi rất nhiều kiên nhẫn và bền bỉ. Đồng thời, đó là điều kiện tiên quyết cho sự tha thứ và hòa giải, cùng với công lý, là nền tảng của một nền hòa bình công bằng và lâu dài.”

“Chúng ta đã đạt được một số kết quả, nhưng vẫn còn nhiều việc phải làm,” ngài nói. “Và Học thuyết Xã hội của Giáo hội có thể giúp ích rất nhiều trong vấn đề này.”

Mô tả về đất nước mình và đề cập đến Chiến tranh Bosnia từ 1992 đến 1995, vị giám mục nói rằng Bosnia và Herzegovina bao gồm “ba nhóm tôn giáo: Hồi giáo, tức là người Bosnia về mặt dân tộc; Chính thống giáo, tức là người Serb về mặt dân tộc; và Công Giáo, tức là người Croatia về mặt dân tộc. Mỗi cộng đồng này đều chịu đựng đau khổ rất lớn trong chiến tranh, và có nạn nhân ở tất cả các bên. Và không được phép lãng quên bất kỳ nạn nhân nào.”


Source:Catholic World News

3. Cộng đồng Kitô giáo ở Gaza kiên trì giữa khó khăn và hy vọng

Linh mục chánh xứ của cộng đồng Kitô giáo nhỏ bé ở Gaza cho biết đàn chiên của ngài đang kiệt quệ vì chiến tranh và thiếu lương thực trầm trọng. Phát biểu với Đài phát thanh Vatican, ngài cầu xin mọi người đừng quên giáo xứ của ngài và tiếp tục cầu nguyện vì lời cầu nguyện là một nguồn hy vọng bất tận.

Giá bột mì khoảng 18 euro một kg, cà chua khoảng 23 euro, một củ hành tây từ 12 đến 15 euro. Một kg đường có giá ít nhất 100 euro. Nhưng cà phê, dù đắng hay không, thì hoàn toàn nằm ngoài tầm với: không dưới 250 euro một kg.

Với nỗi buồn không dập tắt hy vọng, Cha Gabriel Romanelli, linh mục quản xứ Gaza, hé lộ một góc nhìn về cuộc đấu tranh sinh tồn hằng ngày tại Dải Gaza đang bị bao vây. “Tôi xin nói rõ, những mức giá này gần như chỉ là lý thuyết. Trước khi nói đến việc chi trả cho bất cứ thứ gì, chúng ta cần phải tìm được nó. Và điều đó gần như bất khả thi. Khi có sẵn, chúng tôi dựa vào những khu vườn nhỏ tạm bợ thời chiến, do những người nông dân ngẫu hứng chăm sóc. Nhưng những khu vườn này ngày càng trở nên hiếm hoi, vì phần lớn dân số đã chạy trốn về phía nam Gaza.”

Khi được hỏi mọi người đang xoay sở để ăn gì trong thời điểm khó khăn này, Cha Romanelli trả lời: “Viện trợ mà chúng tôi đã tích trữ trong thời gian ngừng bắn đã cho phép chúng tôi tự nuôi sống mình trong vài tháng qua, và thậm chí còn giúp đỡ một số gia đình Hồi giáo sống gần giáo xứ. Nhưng sau khi Israel ngừng viện trợ nhân đạo vào ngày 3 tháng 3, không có thêm viện trợ nào khác được chuyển đến. Kể từ đó, chúng tôi phải giữ lại những gì còn lại cho mình—và ngay cả khi đó, chúng tôi vẫn phải phân phối một cách cẩn thận. Hầu hết các ngôi nhà gần khu nhà thờ của chúng tôi giờ đây đều trống rỗng. Xung quanh chúng tôi, chỉ có cái chết và sự tàn phá. Ngày và đêm, chúng tôi sống trong tiếng bom rơi, đôi khi chỉ cách nhà thờ vài trăm mét. Thật không thể tin được, nhưng sau 21 tháng, những vụ nổ khủng khiếp này đã trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của chúng tôi.”

Cộng đồng Kitô hữu của Giáo xứ Thánh Gia hiện có khoảng 500 người. Cha Gabriel giải thích: “Chúng tôi cắm trại ở khắp mọi ngóc ngách trong khuôn viên giáo xứ. Trước ngày 7 tháng 10, có 1.017 Kitô hữu ở Gaza. Khoảng 300 người đã kịp rời đi khi cửa khẩu Rafah sang Ai Cập vẫn còn mở. Năm mươi bốn người đã chết—mười sáu người thiệt mạng trong vụ đánh bom Nhà thờ Thánh Porphyrius của Tòa Thượng phụ Chính thống giáo. Trong số những tín hữu của chúng tôi, nhạc sĩ lớn tuổi Elham Farah đã thiệt mạng vào tháng 11 năm 2023. Một tháng sau, Nahida và Samar—mẹ và con gái—bị bắn ngay bên ngoài nhà thờ. Những người khác đã chết do chính chiến tranh—những người mắc bệnh tim, tiểu đường và các tình trạng khác không còn được tiếp cận với các loại thuốc thiết yếu. Vẫn còn khoảng 50 người khuyết tật và trẻ em bị bệnh đang được các Nữ tu Thừa sai Bác ái, các nữ tu của Mẹ Teresa, chăm sóc tận tình.”

Cha Romanelli thừa nhận sự mệt mỏi và lo lắng sâu sắc đang bao trùm cộng đồng: “Chúng tôi cảm thấy gần như hoàn toàn đơn độc trong khu vực này. Điều duy nhất gắn kết chúng tôi lại với nhau và mang lại hy vọng cho chúng tôi là lời cầu nguyện. Trong hoàn cảnh này, sức mạnh của lời cầu nguyện thật sự vĩ đại, nó giúp chúng tôi đoàn kết và tránh rơi vào tuyệt vọng. Nhận được cuộc gọi điện thoại của quý vị có ý nghĩa rất lớn, cũng như việc đọc những báo cáo ngắn gọn do các giáo dân trẻ của chúng tôi, Suhail và Helda, gửi đến. Cảm ơn quý vị đã xuất bản chúng bằng tiếng Anh - điều này cho phép nhiều người hiểu hơn về những gì chúng tôi đang trải qua. Những cuộc gọi điện thoại hàng đêm từ Đức Giáo Hoàng Phanxicô là một nguồn sức mạnh to lớn.

“Biết rằng chúng ta chỉ là một phần nhỏ bé của một điều vĩ đại hơn nhiều—Giáo hội hoàn vũ—và biết rằng hơn một tỷ Kitô hữu trên khắp thế giới đang cầu nguyện cho cộng đồng nhỏ bé đang đau khổ này, mang lại cho chúng ta sức sống phi thường. Thực phẩm, thuốc men và nhiên liệu cũng thiết yếu đối với chúng ta như chính lời cầu nguyện. Nếu không có lời cầu nguyện, của chúng tôi và của các bạn, chúng tôi đã không thể đi được đến đây. Chúng tôi trông cậy vào các bạn.”


Source:Vatican News

4. Lâu đài Gandolfo chào đón Đức Giáo Hoàng sau nhiều năm vắng bóng

Một đám đông lớn và đa dạng đã chào đón Đức Giáo Hoàng Lêô XIV đến tham dự Thánh lễ tại giáo xứ Thánh Tôma thành Villanova, là sự kiện công khai đầu tiên của ngài tại thị trấn Castel Gandolfo, khi hàng ngàn người xếp hàng dọc con phố chính nối Villa Barberini với Điện Tông Tòa và tập trung tại Quảng trường Tự do.

Tiếng reo hò, tiếng hô vang và tiếng vỗ tay tràn ngập Corso della Repubblica khi chiếc xe mui trần chở Đức Giáo Hoàng Lêô XIV đi qua vào sáng Chúa Nhật.

Đức Giáo Hoàng đi dọc theo con phố hẹp, chỉ đủ rộng để xe có thể di chuyển giữa hai hàng tín hữu đứng sau rào chắn. Tuyến đường này nối dinh thự Villa Barberini của Giáo hoàng với Quảng trường Tự do, nơi Đức Giáo Hoàng cử hành Thánh lễ Chúa nhật và sau đó chủ trì buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật lúc giữa trưa.

Đây là lần đầu tiên Đức Giáo Hoàng Lêô xuất hiện trước công chúng kể từ khi ngài đến Castel Gandolfo vào ngày 6 tháng 7. Điện thoại thông minh được nhìn thấy từ mọi hướng, ghi lại khoảnh khắc này, từ ban công, cửa sổ, cho đến mọi ngóc ngách của những tòa nhà đầy màu sắc, nơi mọi người vẫy tay chào đón ngài.

Đức Giáo Hoàng Lêô dang rộng hai tay chào mọi người. Các rào chắn, chỉ cách nhà cửa và cửa hàng hơn một mét, cho phép người dân địa phương và chủ cửa hàng là những người đầu tiên vỗ tay từ cửa sổ hoặc bước ra ngoài.

Khách du lịch và người hành hương đội mũ Jubilee chạy dọc theo đường phố, háo hức dõi theo từng bước chân của Đức Giáo Hoàng đang mỉm cười trên chiếc xe điện mui trần mới được tặng cho ngài vào ngày 3 tháng 7.

Loa phóng thanh dọc theo tuyến đường phát bài thánh ca nhập lễ, và thỉnh thoảng xe chạy chậm lại để Đức Giáo Hoàng có thể ban phước cho trẻ em và chào hỏi các tín hữu gần đó.

Tiếng nói bằng tiếng Anh, tiếng Bồ Đào Nha, tiếng Ý và nhiều ngôn ngữ khác vang lên. Trẻ em từ các nhóm thanh thiếu niên giáo xứ, hướng đạo sinh, linh mục, nữ tu, người đi xe đạp, những người bế chó trên tay hoặc xách tay, và cả những người Mỹ vẫy cờ quê hương của Đức Giáo Hoàng, tràn ngập khắp đường phố và quảng trường. Niềm xúc động dâng trào cho cả du khách lẫn cư dân lâu năm.

“Đức Giáo Hoàng giống như một người hàng xóm của chúng tôi vậy”, Assunta Ferrini, người có gia đình sở hữu nhà hàng Sor Capanna gần giáo xứ giáo hoàng từ năm 1948, cho biết. “Đó là một trải nghiệm đặc biệt vì ngài đi thẳng qua đám đông, rất gần”, bà chia sẻ với Vatican News và chia sẻ sự phấn khích của mình với những người dân địa phương.

“Tuyệt đẹp!” Pierluigi Fortini, chủ nhà hàng La Scarpetta thốt lên. “Thật tuyệt vời khi thấy nhiều người đến đây từ sáng sớm như vậy”, ông nói.

Ông Fortini đã khai trương nhà hàng của mình vào tháng 3 năm ngoái và không bao giờ nghĩ rằng Đức Giáo Hoàng sẽ đi ngang qua nhà hàng chỉ vài tháng sau đó.

“Chúng tôi mở cửa đến tận khuya đêm qua để dọn hết bàn ghế khỏi Corso della Repubblica, thật vui mừng khi thấy Giáo hoàng ở đây, đây là điều chúng tôi sẽ không bao giờ quên.”

Ông nói thêm: “Tôi hy vọng Đức Lêô XIV sẽ trân trọng Castel Gandolfo và đến thăm chúng tôi thường xuyên hơn”, đồng thời cho biết ông hy vọng một ngày nào đó sẽ được chào đón Giáo hoàng đến ngồi tại một trong những chiếc bàn của mình.

Đối với Megan và Paul Llanos, một cặp đôi đến từ New York đang hưởng tuần trăng mật ở Ý sau khi kết hôn vào tháng 5, việc được tận mắt nhìn thấy Giáo hoàng ở Castel Gandolfo giống như một phước lành cho cuộc hôn nhân của họ.

“Thật kỳ diệu; tôi không thể tin được”, Megan, người gốc Chicago, chia sẻ, khiến khoảnh khắc này càng có ý nghĩa hơn đối với cô, vì Đức Giáo Hoàng Lêô cũng đến từ thành phố của Mỹ.

Cha Richard Strazza da Silva, một linh mục người Brazil đang hành hương trong dịp lễ Thánh cùng hai linh mục khác, chưa bao giờ đến thăm Castel Gandolfo, chứ đừng nói đến việc gần gũi với Giáo hoàng Lêô XIV.

“Đây là một ngày đặc biệt và chưa từng có đối với chúng tôi,” ngài nói. “Được chứng kiến nơi tuyệt đẹp này được bao quanh bởi thiên nhiên, và chứng kiến tính phổ quát của Giáo hội tụ họp tại đây trong một không gian nhỏ bé như vậy, thật là một niềm vui vô bờ bến.”

Carmela Umana, 74 tuổi, đã sống ở thị trấn này 40 năm và là thành viên của Phong trào Focolare, có trung tâm Mariapolis tại Castel Gandolfo.

“Khi nghe tin Đức Giáo Hoàng sắp đến, tôi không thể chỉ ở trong nhà, tôi muốn ở đây để chào đón ngài, để chào đón ngài, và để cảm ơn ngài vì lời ‘đồng ý’ mà ngài đã dành cho việc lãnh đạo Giáo hội,” bà nói. “Biết rằng ngài cần lời cầu nguyện và sự ủng hộ của chúng ta, tôi rất vui khi được ở đây. Ngài giống như công dân đầu tiên của thị trấn này, và nếu thị trưởng quan trọng, Đức Giáo Hoàng lại càng quan trọng hơn, bởi vì ngài đại diện cho toàn thể nhân loại.”


Source:Vatican News