Nhóm thu thuế và thân hữu liên lạc với nhau đến nghe và học từ Đức Kitô. Sau khi rao giảng, Đức Kitô dùng tiệc với họ. Nhóm Pharisiêu và Kinh sư biết tin cũng đến. Họ không được mời. Họ cũng không đến để học hỏi, nghe Đức Kitô rao giảng, nhưng đến có mục đích dò la, bắt bẻ, phê bình, chỉ trích. Biết rõ việc làm của Đức Kitô, họ kết án Ngài là bạn của bọn thu thuế và phường tội lỗi. Dù không nói lớn tiếng nhưng xì xầm với nhau, đủ để cho mọi người nghe. Hiểu theo câu 'rau nào sâu ấy' thì bạn với phường tội lỗi có khác chi chấp nhận mình cũng thuộc thành phần tội lỗi.

'Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng' Lc 15:2

Hiểu biết thâm í họ, Đức Kitô đưa ra hai dụ ngôn với mục đích giúp họ nhận ra sứ vụ tìm kiếm chiên lạc của Ngài. Ở một nơi khác, có lần Đức Kitô tuyên bố người mạnh khoẻ không cần thầy thuốc.

'Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi ăn năn sám hối trở về' Lc 5:32

Người thu thuế và người tội lỗi nhận biết họ cần Đức Kitô và ước mong Ngài chữa lành bệnh tâm hồn họ, đưa họ về cùng đàn chiên Chúa.
Cả hai dụ ngôn tìm được chiên lạc và đồng tiền bị mất đều nói về niềm vui sau khi tìm lại được. Trường hợp chiên lạc nói về tình thương, lòng thương xót chủ đặc biệt dành cho đàn chiên và từng con chiên trong đàn. Ông đau lòng, không phải vì mất con chiên, nhưng rất thương hại con chiên bị lạc. Có thể chiên cùng tâm tình như chủ. Chủ lo lắng con chiên lạc giờ ra sao, đêm đến có an toàn hay đang run rẩy sợ chó sói, cấu xé, ăn thịt. Chủ mường tượng ra cảnh chiên cô đơn, sợ hãi, khàn tiếng réo gọi, mong trở về đàn. Tìm được chiên lạc, niềm vui trong lòng trào dâng, ông quên hết mệt mỏi, vất vả, tìm kiếm; không trách móc nhưng vui mừng, âu yếm, vỗ về chiên. Chiên thoát chết khỏi miệng lang sói cũng vui mừng như chủ. Cả hai cùng vui; hai niềm vui khác nhau. Niềm vui tìm được và niềm vui được cứu sống, thoát chết. Về nhà an toàn ông chia sẻ niềm vui với hàng xóm, láng diềng. Niềm vui cá nhân giờ trở thành niềm vui chung của cả làng. Niềm vui chia sẻ sẽ lớn lên, dạt dào hơn. Người phụ nữ cũng mang tâm tình vui mừng khi bà tìm lại được đồng bạc đã mất. Kiếm tìm, quét dọn, toàn căn nhà. Nơi ở trở nên sạch mát, đồng thời tìm lại được đồng bạc đã mất. Bao công khó bỏ ra lau quét, dọn dẹp được bù đắp bằng niềm vui khi bà tìm lại được đồng bạc đã mất. Dơ bẩn, tội lỗi gây mù quáng, che mất tầm nhìn.

Có sự khác biệt giữa hai quan điểm: một của Đức Kitô; hai của nhóm Pharisiêu và Kinh sư. Quan điểm, cách sống, lối xử thế của nhóm Pharisiêu và Kinh Sư là chia xã hội thành nhóm. Lối sống giai cấp, phân rẽ, ngăn cách, xã hội là nguyên nhân dẫn đến lạm quyền, bất công, kiêu ngạo. Nhóm Pharisiêu và Kinh sư không nhận biết sứ mạng của Đức Kitô. Họ kết án bất cứ ai có suy nghĩ khác họ, không chấp quan điểm, lối sống và từ chối làm môn đệ họ. Kiêu ngạo xảy ra khi tự nhận mình công chính; kết án các nhóm khác là phường tội lỗi.
Trái với lối sống chia nhóm, ngăn cách, Đức Kitô đến với mọi người. Bất cứ ai đến với Ngài đều được đón nhận. Ai không đến với Ngài thì Ngài tìm đến với họ và Đức Kitô biến việc tìm kiếm chiên lạc thành sứ mạng của Ngài nơi trần gian- đi tìm chiên lạc, tìm đồng tiền mất-. Đức đến kêu gọi, tìm kiếm, dẫn đến con đường thống hối trở về, làm hoà với Thiên Chúa. Đức Kitô tự nhận gánh tội gian trần để làm hoà cùng Chúa Cha thay cho con người. Câu kết trong cả hai dụ ngôn đều hướng về niềm vui dạt dào trên Thiên Quốc.

'Giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối' Lc 15:7, 10

Điều này cho biết sứ mạng kêu gọi, tìm kiếm của Đức Kitô là sứ mạng đến từ thiên quốc. Việc làm của Đức Kitô đến từ Thiên Chúa. Trái với việc làm đến từ loài người của nhóm Pharisiêu và Kinh sư.

Xin ơn lắng nghe Lời Đức Kitô.

TiengChuong.org