Người Việt mình có câu: nghĩa tử là nghĩa tận mà theo thiển ý có nghĩa là ta không nên hạch tội người đã qua đời. Được tin Đức Phanxicô qua đời, sau một hai tháng trọng bệnh, cả thế giới bàng hoàng và không ngừng lên tiếng tỏ lòng tôn trọng. Tuy nhiên, những người Công Giáo cực hữu đã không đếm xỉa gì tới câu ngạn ngữ Việt Nam!



Giáo hoàng Phanxicô, cơn Ác mộng Thệ phản Tồi tệ nhất của tôi

Tạp chí First Things, ngày 22 tháng Tư, cho đăng bài với tựa đề như trên của Carl R. Trueman, một người tự nhận là Thệ Phản, trong đó không một lời tích cực, tiếc thương hay cầu nguyện cho, dù “nạn nhân” vẫn chưa được, như người Việt thường nói, “mồ yên mả đẹp”. Tác giả coi Đức Phanxicô kém chói sáng không như tác giả Love and Responsibility (Gioan Phaolô II) và tác giả The Spirit of the Liturgy (Bê-nê-đic-tô XVI). Và kể ra những tai tiếng như vụ Marko Rupnik, ghét bỏ các giám mục Công giá bảo thủ Hoa Kỳ (cụ thể là hai TGM Chaput và Cordileone), cổ vũ chính nghĩa của những vị trung thành đại diện cho thời đại, tạo hỗn mang cho hàng linh mục (như câu nói: mọi tôn giáo đều là đường dẫn đến Thiên Chúa), chúc lành cho các cặp đồng tính và các cặp sống trong các cuộc kết hợp bất hợp lệ, bán đứng cho Đảng Cộng Sản Trung Quốc (cho phép thế quyền, lại là thế quyền tay đẫm máu, chọn giám mục), không ngừng bắt bẻ Hoa Kỳ (chống chính sách di dân bất hợp pháp của Trump), thiếu mọi động cơ tín lý để hạn chế Thánh Lễ Truyền thống.

Và tác giả kết luận: “Thời gian sẽ cho biết vị giáo hoàng tiếp theo có theo bước chân của Đức Phanxicô và cho phép việc tiếp tục các chính sách Thệ Phản cấp tiến hay không. Điều ấy tùy thuộc những người sẽ tụ tập tại Nhà nguyện Sistine trong các tuần lễ tới. Như một người bạn Công Giáo nói với tôi về cuộc bầu giáo hoàng vừa qua, Chúa Thánh Thần không bao giờ sai lầm. Nhưng, ông nói thêm, không thể nói cùng điều này cho Hồng Y đoàn”

Các vị Hồng Y phải làm gì để thanh tẩy Giáo hội, sau cái chết của Đức Giáo Hoàng Phanxicô

Trang mạng Công Giáo cực hữu khác, LifeSiteNews, còn tệ hơn thế, và xét về số lượng các bài đăng tải, trổi vượt hơn nhiều First Things. Cùng ngày 24 tháng Tư, nghĩa là chỉ sau một ngày Đức Phanxicô qua đời và thi hài ngài vẫn còn đặt tại trú sở Santa Marta, chưa đưa ra ngoài Vương cung Thánh đường Thánh Phê-rô, tạp chí này đã cho đăng tải ít là 5 bài làm nổi bật những nét tiêu cực của ngài. Bài đầu tiên, trong mục Ý kiến, có tựa đề như trên của Elizabeth Yore.

Tác giả khởi đầu bằng cách trích dẫn Mt 21:12-17 tức cảnh Chúa Giêsu thanh tẩy Đền Thờ, lật đổ các bàn đổi tiền... và cho rằng cái cảnh làm ô uế đền thờ ấy đã diễn ra trong “12 năm bạo chúa của ngài, Bergoglio đã chồng chất lên đền thờ Thiên Chúa đầy một ổ trộm cắp, cướp hết sự ngây thơ trong trắng của các nữ tu, trẻ em, và chủng sinh. Ổ trộm cắp của ngài đã cướp mất của người Công Giáo vẻ đẹp và siêu việt của phụng vụ truyền thống. Ngài và ổ trộm cướp của ngài đồng tính hóa và cực đoan hóa tín điều, phung phí tài chính, và hủ hóa các nền chính trị hoàn cầu”!

Tác giả kết án nền “cai trị bằng bàn tay sắt, thay thế cầu nguyện bằng pachamana, đạo Công Giáo bằng tính đồng nghị, đức tin bằng chính trị khí hậu, và minh bạch bằng thủ đoạn” !

Trong “các tội” của ngài có việc bán đứng Giáo Hội Công Giáo Trung Hoa, phí phạm tài chính cho Elton John, cho bất động sản Luân Đôn, gian lận trong cuộc bầu cử 2013, che chở và thăng cấp những kẻ săn mồi, dấu diếm các thỏa thuận bí mật, tuyệt thông các linh mục và giám mục thánh thiện, tín điều hóa chủ nghĩa cộng sản và đồng tính luyến ái!

Cứ làm như các triều giáo hoàng hủ hóa thuở nào, có khi còn tệ hơn thế! Tại sao một tạp chí mang danh Công Giáo mà lại có giọng điệu hằn học như thế đối với một vị giáo hoàng!

Chỉ có Thiên Chúa mới có thể cứu giáo hội khỏi các tai hại của triều giáo hoàng Phanxicô

Bài thứ hai của cùng số báo ngày 22 tháng Tư, trong mục ý kiến, có tựa đề như trên của Bob Bird. Tác giả cho rằng “nét duyên dáng thoạt đầu của triều giáo hoàng Phanxicô không kéo dài bao lâu. Vui tươi lạc quan, xuềnh xoàng hay dễ tiếp cận không dẫn đến việc gia tăng đức tin nơi người Công Giáo. Đúng hơn, nó làm nản lòng họ và cả thế giới bằng sự ngu xuẩn, mâu thuẫn, và hàm hồ. Những cuộc họp báo ngẫu hứng và những cuộc phỏng vấn không chính thức từng nghi vấn sự hiện hữu của hỏa ngục, khuyến khích ý niệm lạc giáo cho rằng mọi tôn giáo đều như nhau, và bổ nhiệm các giám mục và Hồng Y đáng nghi ngờ về luân lý tất cả đều làm cho ‘ơn vô ngộ giáo hoàng’ bị hiểu lầm bởi cả người Công Giáo lẫn người không Công Giáo”.

Tác giả này liệt kê “các tội” như “việc sử dụng Nhà thờ Thánh Phêrô một cách vô lý cho một chương trình trình diễn ánh sáng laser, hoặc cho phép nhóm nhạc rock cứng rắn U2 biểu diễn ở Nhà nguyện Sistine. Việc chấp nhận một cây thánh giá búa liềm và cho phép hiệp lễ qua lại với những người không theo Công Giáo đã chế giễu lập trường lịch sử của Giáo hội chống lại chủ nghĩa cộng sản, cũng như đức tin vào tính thánh thiêng của bí tích quý giá nhất trong tất cả các bí tích”.

Nhưng tệ hơn cả, theo tác giả, là tình tiết Pachamama. Theo ông, tất cả chỉ có thể hiểu được nhờ chứng từ của Bella Dodd, một di dân gốc Ý, từng là đảng viên Đảng Cộng Sản Ý, sau bị khai trừ và trở lại Công Giáo. Bà làm chứng trước các ủy ban quốc hội Hoa Kỳ về âm mưu của Stalin cài người cộng sản, mà một số là đồng tính luyến ái, vào hàng ngũ sau này lãnh đạo Giáo Hội Công Giáo:

“Cuối thập niên 1920 và 1930, đích thân tôi đặt một nghìn một trăm người vào hàng linh mục để làm yếu Giáo Hội Công Giáo từ bên trong. Ý tưởng là những người đàn ông này sẽ được thụ phong và thăng tiến lên các vị trí có ảnh hưởng và thẩm quyền như Đức ông, Giám mục… Hiện tại, họ đang ở những vị trí cao nhất, nơi họ đang làm việc để mang lại sự thay đổi nhằm làm suy yếu hiệu quả của Giáo hội chống lại Chủ nghĩa Cộng sản. Những thay đổi này sẽ rất lớn đến nỗi bạn thậm chí sẽ không nhận ra Giáo Hội Công Giáo.

“Trong tất cả các tôn giáo trên thế giới, Giáo Hội Công Giáo là tôn giáo duy nhất mà những người Cộng sản sợ, vì đó là đối thủ hiệu quả duy nhất của họ. Toàn bộ ý tưởng là phá hủy, không phải định chế Giáo hội, mà là đức tin của người dân, và thậm chí sử dụng định chế của Giáo hội, nếu có thể, để phá hủy đức tin thông qua việc thúc đẩy một tôn giáo giả. Một thứ gì đó giống với Công Giáo nhưng không phải là thứ thực sự.

"Một khi đức tin bị phá hủy, sẽ có một mặc cảm tội lỗi được đưa vào Giáo hội... dán nhãn 'Giáo hội của quá khứ' là áp bức, độc đoán, đầy định kiến, kiêu ngạo khi tuyên bố là người duy nhất sở hữu chân lý và chịu trách nhiệm cho sự chia rẽ của các tổ chức tôn giáo trong suốt nhiều thế kỷ. Điều này là cần thiết để làm xấu hổ các nhà lãnh đạo Giáo hội để 'cởi mở với thế giới' và có thái độ linh hoạt hơn đối với tất cả các tôn giáo và triết lý. Sau đó, những người Cộng sản sẽ lợi dụng sự cởi mở này để phá hoại Giáo hội”.

Tác giả kết luận: “Bây giờ người ta có thể thấy Giáo hoàng Phanxicô đã đưa kế hoạch cộng sản thành hiện thực ra sao. Ngay cả bây giờ, khi mật nghị họp để chọn người kế nhiệm, chỉ có Chúa mới có thể cứu Giáo hội”.

Tổng giám mục Viganò: Bergoglio sẽ trả lời với Thiên Chúa về việc tiếm đoạt Ngai tòa Phê-rô

Ai cũng đã biết TGM Viganò đã bị Tòa Thánh tuyệt thông, nên việc ông không ưa Đức Phanxicô là chuyện thông thường. Bất thường là việc LifeSiteNews phổ biến các quan điểm chính ông viết với tựa đề trên trong mục Ý kiến.

Tác giả bắt đầu với cuộc phỏng vấn của nhà báo vô thần Eugenio Scalfari về đời sau. Ông viết:

“Những linh hồn tội lỗi không bị trừng phạt: những ai ăn năn sẽ được Chúa tha thứ và gia nhập hàng ngũ những linh hồn chiêm ngưỡng Người, nhưng những ai không ăn năn và do đó không thể được tha thứ sẽ biến mất. Không có địa ngục, những linh hồn tội lỗi chỉ đơn giản là biến mất.

“Những lời nói dối dị giáo này hoàn toàn trái ngược với Đức tin Công Giáo, dạy chúng ta rằng có một Phán xét riêng dành cho mọi người, mà Bergoglio không thể trốn thoát. Do đó, linh hồn của ông không biến mất, cũng không tan biến: ông sẽ phải chịu trách nhiệm về những tội ác mà ông đã phạm phải, trước hết là đã chiếm đoạt ngai tòa của Phê-rô để phá hủy Giáo Hội Công Giáo và đánh mất rất nhiều linh hồn.

“Nhưng nếu vị không phải là giáo hoàng và phản giáo hoàng này không còn có thể gây hại cho Nhiệm thể nữa, thì những người thừa kế của ông vẫn còn, những kẻ phá hoại mà ông đã phong làm 'Hồng Y' một cách bất hợp lệ và những kẻ từ lâu đã tự tổ chức để đảm bảo một người tiếp tục cuộc cách mạng đồng nghị và phá hủy ngôi vị giáo hoàng. Hỗ trợ họ cũng là các Hồng Y và Giám mục bảo thủ, những người đã cẩn thận không đặt câu hỏi về tính hợp pháp của Jorge Bergoglio. Chính những người này là người chịu trách nhiệm lớn nhất về kết quả của ‘mật nghị’ tiếp theo”.

Được một điều, LifeSiteNews cho hay: “các quan điểm phát biểu không nhất thiết đại diện cho các quan điểm của LifeSiteNews”.

Và cũng may, LifeSiteNews có đăng tải phát biểu của một số giáo phẩm mà dư luận vốn coi là bất đồng với Đức Cố Giáo Hoàng. Không như TGM Viganò, các vị này chỉ bất đồng thôi, không chống đối.

Trước nhất, LifeSiteNews có nhắc đến hai vị Hồng Y Burke và Sarah, đến Rôma cùng một lúc nhân cái chết của Đức Phanxicô, nhưng không có lời phát biểu nào được tường thuật. Phần ĐHY Müller lời đầu tiên của ngài được LifeSiteNews tường thuật là “Vào giờ phút này, chúng ta phó thác Đức Giáo Hoàng cho lòng thương xót của Thiên Chúa; ngài vốn công bố lòng thương xót này không ngừng nghỉ cho các Ki-tô hữu và mọi người có thiện chí. Và chúng ta cầu xin Chúa và vị đứng đầu Giáo hội gửi đến cho chúng ta một vị kế nhiệm mới của Thánh Phêrô, một vị sẽ tụ tập đoàn chiên Chúa như một mục tử nhân lành, để mọi người, kết hợp với ngài, có thể thưa với Chúa Giêsu: Chúa là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”.

Một giám mục vừa bị Đức Phanxicô bãi chức là ĐC Joseph Strickland, tuy ngầm cho rằng Đức Phanxicô mắc nhiều sai lầm, nhưng vẫn thúc giục mọi người cầu nguyện cho ngài: “Chúng ta hãy cầu nguyện cho sự an nghỉ của linh hồn ngài, để bất cứ sai lầm nào cũng được thứ tha, và ngài nhận được phần thưởng cho bất cứ điều tốt làn nào ngài thực hiện trong việc phục vụ Giáo hội Chúa”.