NGỌN ĐUỐC CỦA SỰ ĐƯỢC THÚC BÁCH
(Tưởng nhớ Đấng Đầy Tớ Chúa - Đức Hồng Y Phanxicô S. Nguyễn Văn Thuận nhân giỗ lần thứ 23)
Trong lịch sử Hội Thánh, có những con người được Thiên Chúa thắp lên như một ngọn đuốc để soi sáng cho cả một thế hệ và truyền lửa cho những thế hệ mai sau. Với chúng ta, người Công Giáo Việt Nam, Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận chính là một ngọn đuốc như thế.
Ngày 16 tháng 9 hằng năm, Hội Thánh và quê hương Việt Nam bồi hồi tưởng nhớ Đức Hồng Y, người đã trải qua biết bao thử thách cam go, trong đó có chín năm vô cùng khắc nghiệt. Nhưng từ chính nơi tối tăm của thế gian, ngài đã không ngừng tỏa sáng, nâng đỡ đức tin, khơi dậy hy vọng, và lan tỏa tình yêu. Tất cả bởi vì: "Tình yêu Chúa Kitô thúc bách tôi" (2Cr 5, 14).
1. NGỌN ĐUỐC GIỮA ĐÊM TỐI.
Thế giới từng chứng kiến Đức Hồng Y đi qua những thử thách không ai có thể tưởng tượng nổi. Con người ấy tưởng chừng đã tắt lịm trong tuyệt vọng? Không! Từ trong tối tăm, một ngọn lửa đã bừng cháy. Đó là ngọn lửa của tình yêu Chúa Kitô thúc bách, ngọn lửa của niềm tin không lay chuyển.
Thay vì để khổ đau nghiền nát, ngài đã để tình yêu thôi thúc mình viết nên Đường Hy Vọng: "Đừng chờ đợi hoàn cảnh thuận lợi, chính trong nghịch cảnh, con hãy chọn hy vọng". Nhờ ơn Chúa, chốn thử thách không làm ngài gục ngã, nhưng trở thành lò luyện để ngài trở nên chứng nhân rực rỡ của Tin Mừng.
2. NGỌN ĐUỐC CỦA TÌNH YÊU VÀ THA THỨ.
Trong những tháng năm ngập đầy thử thách, ngài gặp nhiều người xa lạ, có lúc nghi ngại và dò xét. Nhưng rồi, nhờ nụ cười hiền hòa, ánh mắt chan chứa yêu thương, và những lời cầu nguyện thầm lặng của ngài, họ dần biến thành bạn hữu. Tình yêu Chúa Kitô đã thúc bách ngài không loại trừ ai, nhưng mở rộng trái tim cho tất cả.
Chính từ đó, có người tìm lại niềm tin, có người không thể quên chứng tá yêu thương nơi ngài. Ngọn đuốc Phanxicô Thuận không chỉ bừng sáng cho riêng ngài, nhưng còn mồi lửa vào trái tim của bất cứ ai, dù xa cách hay lạnh lùng. Đó chính là sức mạnh Tin Mừng: "Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi" (2Cr 5, 14).
3. NGỌN ĐUỐC CHO HỘI THÁNH VÀ QUÊ HƯƠNG.
Đức Hồng Y yêu Hội Thánh bằng một tình yêu nồng nàn. Dù bị cách biệt, ngài vẫn nhớ đến đoàn chiên tại giáo phận Nha Trang, nơi ngài từng là mục tử. Ngài yêu quê hương, không bằng lời to tát, nhưng bằng những hy sinh lặng lẽ, bằng những lời cầu nguyện tha thiết cho dân tộc được an bình, cho mọi người Việt Nam, và cho toàn thể nhân loại, biết sống trong yêu thương và tha thứ.
Ngài từng viết trong Đường Hy Vọng: "Con không thể trung thành với di chúc của Chúa Giêsu nếu con không thi hành sứ mạng của mình trong lòng Hội Thánh và cho Hội Thánh: Hãy yêu mến Hội Thánh. Vâng phục Hội Thánh. Trung thành với Hội Thánh. Cầu nguyện cho Hội Thánh”. Chính tình yêu Chúa Kitô thúc bách ngài hiến dâng toàn thân cho Hội Thánh và quê hương.
4. NGỌN ĐUỐC CỦA NỤ CƯỜI.
Điều không thể quên nơi Đức Hồng Y là nụ cười. Dù trong khổ đau, ngài vẫn mỉm cười. Nụ cười ấy không đến từ lạc quan tự nhiên, nhưng từ tình yêu Chúa Kitô thúc bách.
Trong Đường Hy Vọng, ngài viết: "Tha thứ là niềm vui của con. Tha thứ là sức mạnh của con. Tha thứ là chiến thắng của con. Khi tha thứ, con giải thoát chính mình trước tiên... Con hãy tập mỉm cười với những ai làm con đau khổ. Nụ cười ấy có sức mạnh hơn mọi lời trách móc" (số 479-480, 488).
Đúng vậy, chỉ khi tình yêu Chúa Kitô thúc bách, con người mới có thể tha thứ và mỉm cười thật sự, một nụ cười có sức chữa lành và sưởi ấm bao tâm hồn lạnh giá.
5. TRUYỀN LỬA HÔM NAY.
Ngọn đuốc Nguyễn Văn Thuận không bao giờ tắt, bởi vì ngọn đuốc ấy đã được trao lại cho chúng ta. Mỗi Kitô hữu đều được mời gọi trở thành một ngọn đuốc nhỏ, nối tiếp ánh sáng của ngài.
Trong một thế giới nhiều bạo lực, chúng ta được mời gọi thắp lên ngọn lửa yêu thương. Trong một xã hội còn nhiều thiếu sót và bất toàn, chúng ta được mời gọi thắp lên ngọn lửa sự thật và công lý. Trong một đời sống đầy nước mắt, chúng ta được mời gọi thắp lên ngọn lửa hy vọng. Và chính tình yêu Chúa Kitô sẽ thúc bách chúng ta can đảm bước đi trên con đường ấy.
Thánh Gioan Phaolô II đã dạy: "Nền tảng của hòa bình đích thực là công lý, và hình thức của tình yêu chính là sự tha thứ" (Sứ điệp Ngày Thế giới Hòa Bình 2002). Ngọn đuốc của Đức Hồng Y Thuận chính là hiện thân của điều ấy: công lý – hòa bình – yêu thương – tha thứ.
6. LỜI MỜI GỌI THA THIẾT.
Hỡi bạn trẻ đang chán nản, hãy để ngọn đuốc hy vọng sưởi ấm lòng bạn.
Hỡi người đang đau khổ, hãy để ngọn đuốc sự thật soi sáng bước bạn.
Hỡi ai còn ôm hận thù, hãy để ngọn đuốc tình yêu đốt cháy mọi oán ghét.
Hỡi cộng đoàn Hội Thánh Việt Nam, hãy để ngọn đuốc Nguyễn Văn Thuận tiếp tục rực sáng trong từng gia đình, từng giáo xứ, từng trái tim.
Ngọn đuốc ấy không bao giờ tắt, nếu chúng ta không để nó tắt trong chính lòng mình.
Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đã đi trọn con đường tình yêu Chúa Kitô thúc bách: đã sống, đã tha thứ, đã hy vọng, đã hiến dâng, và đã trở thành chứng nhân của Tin Mừng.
Xin cho chúng ta, qua lời cầu bầu của ngài, biết để tình yêu Chúa Kitô thúc bách mình, mà sống yêu thương, tha thứ và hy vọng. Như thế, thế giới hôm nay sẽ bớt bóng tối, bớt hận thù, và thêm ánh sáng của Chúa Kitô.
"Đừng bao giờ tuyệt vọng. Với Chúa Kitô, mọi sự đều có thể bắt đầu lại" (Đường Hy Vọng).
Ngọn đuốc Nguyễn Văn Thuận – ngọn lửa không bao giờ tắt, bởi tình yêu Chúa Kitô thúc bách.
(Tưởng nhớ Đấng Đầy Tớ Chúa - Đức Hồng Y Phanxicô S. Nguyễn Văn Thuận nhân giỗ lần thứ 23)
Trong lịch sử Hội Thánh, có những con người được Thiên Chúa thắp lên như một ngọn đuốc để soi sáng cho cả một thế hệ và truyền lửa cho những thế hệ mai sau. Với chúng ta, người Công Giáo Việt Nam, Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận chính là một ngọn đuốc như thế.
Ngày 16 tháng 9 hằng năm, Hội Thánh và quê hương Việt Nam bồi hồi tưởng nhớ Đức Hồng Y, người đã trải qua biết bao thử thách cam go, trong đó có chín năm vô cùng khắc nghiệt. Nhưng từ chính nơi tối tăm của thế gian, ngài đã không ngừng tỏa sáng, nâng đỡ đức tin, khơi dậy hy vọng, và lan tỏa tình yêu. Tất cả bởi vì: "Tình yêu Chúa Kitô thúc bách tôi" (2Cr 5, 14).
1. NGỌN ĐUỐC GIỮA ĐÊM TỐI.
Thế giới từng chứng kiến Đức Hồng Y đi qua những thử thách không ai có thể tưởng tượng nổi. Con người ấy tưởng chừng đã tắt lịm trong tuyệt vọng? Không! Từ trong tối tăm, một ngọn lửa đã bừng cháy. Đó là ngọn lửa của tình yêu Chúa Kitô thúc bách, ngọn lửa của niềm tin không lay chuyển.
Thay vì để khổ đau nghiền nát, ngài đã để tình yêu thôi thúc mình viết nên Đường Hy Vọng: "Đừng chờ đợi hoàn cảnh thuận lợi, chính trong nghịch cảnh, con hãy chọn hy vọng". Nhờ ơn Chúa, chốn thử thách không làm ngài gục ngã, nhưng trở thành lò luyện để ngài trở nên chứng nhân rực rỡ của Tin Mừng.
2. NGỌN ĐUỐC CỦA TÌNH YÊU VÀ THA THỨ.
Trong những tháng năm ngập đầy thử thách, ngài gặp nhiều người xa lạ, có lúc nghi ngại và dò xét. Nhưng rồi, nhờ nụ cười hiền hòa, ánh mắt chan chứa yêu thương, và những lời cầu nguyện thầm lặng của ngài, họ dần biến thành bạn hữu. Tình yêu Chúa Kitô đã thúc bách ngài không loại trừ ai, nhưng mở rộng trái tim cho tất cả.
Chính từ đó, có người tìm lại niềm tin, có người không thể quên chứng tá yêu thương nơi ngài. Ngọn đuốc Phanxicô Thuận không chỉ bừng sáng cho riêng ngài, nhưng còn mồi lửa vào trái tim của bất cứ ai, dù xa cách hay lạnh lùng. Đó chính là sức mạnh Tin Mừng: "Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi" (2Cr 5, 14).
3. NGỌN ĐUỐC CHO HỘI THÁNH VÀ QUÊ HƯƠNG.
Đức Hồng Y yêu Hội Thánh bằng một tình yêu nồng nàn. Dù bị cách biệt, ngài vẫn nhớ đến đoàn chiên tại giáo phận Nha Trang, nơi ngài từng là mục tử. Ngài yêu quê hương, không bằng lời to tát, nhưng bằng những hy sinh lặng lẽ, bằng những lời cầu nguyện tha thiết cho dân tộc được an bình, cho mọi người Việt Nam, và cho toàn thể nhân loại, biết sống trong yêu thương và tha thứ.
Ngài từng viết trong Đường Hy Vọng: "Con không thể trung thành với di chúc của Chúa Giêsu nếu con không thi hành sứ mạng của mình trong lòng Hội Thánh và cho Hội Thánh: Hãy yêu mến Hội Thánh. Vâng phục Hội Thánh. Trung thành với Hội Thánh. Cầu nguyện cho Hội Thánh”. Chính tình yêu Chúa Kitô thúc bách ngài hiến dâng toàn thân cho Hội Thánh và quê hương.
4. NGỌN ĐUỐC CỦA NỤ CƯỜI.
Điều không thể quên nơi Đức Hồng Y là nụ cười. Dù trong khổ đau, ngài vẫn mỉm cười. Nụ cười ấy không đến từ lạc quan tự nhiên, nhưng từ tình yêu Chúa Kitô thúc bách.
Trong Đường Hy Vọng, ngài viết: "Tha thứ là niềm vui của con. Tha thứ là sức mạnh của con. Tha thứ là chiến thắng của con. Khi tha thứ, con giải thoát chính mình trước tiên... Con hãy tập mỉm cười với những ai làm con đau khổ. Nụ cười ấy có sức mạnh hơn mọi lời trách móc" (số 479-480, 488).
Đúng vậy, chỉ khi tình yêu Chúa Kitô thúc bách, con người mới có thể tha thứ và mỉm cười thật sự, một nụ cười có sức chữa lành và sưởi ấm bao tâm hồn lạnh giá.
5. TRUYỀN LỬA HÔM NAY.
Ngọn đuốc Nguyễn Văn Thuận không bao giờ tắt, bởi vì ngọn đuốc ấy đã được trao lại cho chúng ta. Mỗi Kitô hữu đều được mời gọi trở thành một ngọn đuốc nhỏ, nối tiếp ánh sáng của ngài.
Trong một thế giới nhiều bạo lực, chúng ta được mời gọi thắp lên ngọn lửa yêu thương. Trong một xã hội còn nhiều thiếu sót và bất toàn, chúng ta được mời gọi thắp lên ngọn lửa sự thật và công lý. Trong một đời sống đầy nước mắt, chúng ta được mời gọi thắp lên ngọn lửa hy vọng. Và chính tình yêu Chúa Kitô sẽ thúc bách chúng ta can đảm bước đi trên con đường ấy.
Thánh Gioan Phaolô II đã dạy: "Nền tảng của hòa bình đích thực là công lý, và hình thức của tình yêu chính là sự tha thứ" (Sứ điệp Ngày Thế giới Hòa Bình 2002). Ngọn đuốc của Đức Hồng Y Thuận chính là hiện thân của điều ấy: công lý – hòa bình – yêu thương – tha thứ.
6. LỜI MỜI GỌI THA THIẾT.
Hỡi bạn trẻ đang chán nản, hãy để ngọn đuốc hy vọng sưởi ấm lòng bạn.
Hỡi người đang đau khổ, hãy để ngọn đuốc sự thật soi sáng bước bạn.
Hỡi ai còn ôm hận thù, hãy để ngọn đuốc tình yêu đốt cháy mọi oán ghét.
Hỡi cộng đoàn Hội Thánh Việt Nam, hãy để ngọn đuốc Nguyễn Văn Thuận tiếp tục rực sáng trong từng gia đình, từng giáo xứ, từng trái tim.
Ngọn đuốc ấy không bao giờ tắt, nếu chúng ta không để nó tắt trong chính lòng mình.
Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đã đi trọn con đường tình yêu Chúa Kitô thúc bách: đã sống, đã tha thứ, đã hy vọng, đã hiến dâng, và đã trở thành chứng nhân của Tin Mừng.
Xin cho chúng ta, qua lời cầu bầu của ngài, biết để tình yêu Chúa Kitô thúc bách mình, mà sống yêu thương, tha thứ và hy vọng. Như thế, thế giới hôm nay sẽ bớt bóng tối, bớt hận thù, và thêm ánh sáng của Chúa Kitô.
"Đừng bao giờ tuyệt vọng. Với Chúa Kitô, mọi sự đều có thể bắt đầu lại" (Đường Hy Vọng).
Ngọn đuốc Nguyễn Văn Thuận – ngọn lửa không bao giờ tắt, bởi tình yêu Chúa Kitô thúc bách.