Đức Giáo Hoàng Leo XIV sẽ có buổi tiếp kiến chung vào thứ Tư tại Vatican, ngày 25 tháng 6 năm 2025. (Nguồn: Vatican Media.)


John L. Allen Jr., chủ bút Crux, ngày 7 tháng 9, 2025, nhận định: Có lẽ chúng ta nên ngừng chờ đợi một vị Giáo hoàng thực sự xuất hiện sau lớp vỏ bọc cẩn thận

Ông viết tiếp: Cuộc hành hương của khoảng 2,000 người Công Giáo LGBTQ+ đến Rome từ ngày 5 đến 7 tháng 9, một phần của Năm Thánh đang diễn ra, vốn không chính thức nằm trong lịch các cử hành chính thức nhưng chưa bao giờ được một số quan chức giáo hội hoan nghênh, sẽ kết thúc hôm nay với một đoàn người tham dự diễn hành đến Quảng trường Thánh Phêrô để nghe bài diễn văn Truyền tin truyền thống vào buổi trưa của Đức Giáo Hoàng.

Trong số nhiều người theo dõi Vatican, các chuyên gia và nhà hoạt động – đặc biệt là ở Hoa Kỳ và Tây Âu – cuộc gặp gỡ này, và tất cả những gì nó đại diện, đang được coi là một phép thử khắc nghiệt đối với Đức Giáo Hoàng Leo XIV.

Những nhà quan sát này cho rằng sự hiện diện của tất cả những người hành hương LGBTQ+ tại Thành phố Vĩnh cửu sẽ buộc Đức Giáo Hoàng phải bước ra khỏi vỏ bọc của mình - để cuối cùng lên tiếng và tuyên bố dứt khoát liệu ngài có đứng về phía tầm nhìn cải cách, bao trùm của người tiền nhiệm, Đức Giáo Hoàng Phanxicô, hay ngài sẽ nghiêng về một hướng truyền thống và hạn chế hơn.

Nói cách khác, những người ở cả hai phía của những căng thẳng tư tưởng mà bất kỳ đề cập nào về chương trình nghị sự LGBTQ+ chắc chắn sẽ khơi dậy đều đang hồi hộp chờ đợi vị Giáo hoàng thực sự xuất hiện từ bên dưới vẻ ngoài thận trọng, cẩn thận và chừng mực của mình.

Tôi ngờ rằng câu trả lời hiển nhiên có thể là: Bạn có thể muốn xem xét rằng cuối cùng, vẻ ngoài thận trọng, cẩn thận và chừng mực đó mới là vị Giáo hoàng thực sự.

Theo quan điểm đó, việc chờ đợi một người khác bước lên - dù là một người tiên phong thay đổi theo tinh thần của Đức Phanxicô, hay một người theo chủ nghĩa truyền thống lỗi thời theo cách của một số nhà phê bình gay gắt nhất của Đức Phanxicô - sẽ chỉ là một thao tác gây thất vọng.

Song song với cuộc hành hương hiện tại, Cha James Martin, một linh mục Dòng Tên người Mỹ, đã gặp Đức Giáo Hoàng Leo và kết thúc buổi gặp gỡ với những lời trấn an đầy an ủi dành cho cộng đồng LGBTQ+, nói rằng Đức Giáo Hoàng đã cam kết sẽ tiếp tục cách tiếp cận bao trùm của Đức Phanxicô.

Mặc dù chắc chắn không có lý do gì để nghi ngờ lời khai này, nhưng việc Đức Giáo Hoàng Leo dường như hài lòng khi truyền đạt thông điệp của mình một cách kín đáo và riêng tư cho Martin, thay vì nói ra bằng chính giọng nói của mình ở một bối cảnh công cộng, là một cách làm ăn khôn ngoan: chọn một người đối thoại mà bạn biết chắc chắn sẽ được cộng đồng mà bạn muốn nói chuyện tin tưởng và coi trọng, nhưng không tự mình đưa ra những tuyên bố công khai mà bạn biết rõ sẽ bị soi xét, bóp méo và xuyên tạc từ mọi phía trong các cuộc đấu đá tư tưởng ngày nay.

Hiện tại, có vẻ như đó là một "tiết lộ lớn" mà cuộc hành hương LGBTQ+ có thể tạo ra.

Bất cứ ai mong đợi điều gì đó hơn thế từ Đức Giáo Hoàng - một cử chỉ công khai gây ấn tượng, chẳng hạn như tự mình xuất hiện bất ngờ để cử hành Thánh lễ cho nhóm, hoặc một tuyên bố công khai mang tính bước ngoặt, chẳng hạn như lời thề sẽ thúc đẩy việc ban phước lành cho các cặp đôi đồng tính được đề cập trong văn kiện gây tranh cãi năm 2023 Fiducia Supplicans, thì gần như chắc chắn sẽ phải thất vọng.

Theo mọi ý kiến, Đức Leo XIV là một người ôn hòa điển hình trong hầu hết các vấn đề, bao gồm cả vấn đề LGBTQ+. Không có dấu hiệu nào cho thấy ngài có ý định từ bỏ sự nhấn mạnh của Đức Phanxicô về việc chào đón bất cứ ai muốn trở thành thành viên của Giáo hội, nhưng cũng không có dấu hiệu nào cho thấy ngài có ý định thay đổi giáo huấn của Giáo hội về hôn nhân, tình dục và gia đình.

Có lẽ sự khác biệt chính giữa Đức Phanxicô và Đức Leo về mặt này không hẳn là vấn đề nội dung, mà là Đức Leo không cảm thấy cần phải nêu rõ tất cả những điều đó bằng những bình luận công khai hào nhoáng. Ngài dường như hài lòng khi mọi người trực giác được cách tiếp cận của mình thông qua những gì ngài làm, hơn là những gì ngài chọn nói ra tại bất cứ thời điểm nào.

Có một điểm quan trọng hơn ở đây về triều đại Giáo hoàng Leo cho đến nay mà có lẽ không nên bỏ qua.

Thứ Hai, ngày 8 tháng 9, sẽ đánh dấu đúng bốn tháng kể từ khi ĐHY Robert Francis Prevost lên ngôi Giáo hoàng với tư cách là Leo XIV. Trong thời gian đó, hãy tự hỏi: Giáo hội đã phải đối diện với bao nhiêu tuyên bố gây chấn động của Giáo hoàng? Giáo hoàng đã thực hiện bao nhiêu động thái nhân sự gây chia rẽ, bao nhiêu tuyên bố giáo lý gây tranh cãi, bao nhiêu lần sa thải hoặc giáng chức đau đớn, và bao nhiêu tuyên bố công khai gây sốc nhưng mơ hồ và chia rẽ?

Câu trả lời đúng, tất nhiên, là "không có".

Trong một số nhóm, tất cả những điều này được coi là sự bình lặng trước cơn bão. Ý tưởng là Đức Leo đang chờ thời, giữ thuốc súng, tìm ra người mà ngài có thể tin tưởng và tích lũy nguồn lực của mình. Cuối cùng, theo lý thuyết, ngài sẽ bùng nổ, tạo ra sóng gió và làm rung chuyển mọi thứ.

Tuy nhiên, ít nhất cũng đáng để xem xét rằng bốn tháng đầu tiên của triều đại giáo hoàng này không chỉ đơn thuần là một khoảng lặng, một kiểu tạm dừng trước khi bước vào một cao trào kịch tính.

Thay vào đó, có lẽ ở dạng phôi thai, những ngày đầu này Có lẽ chúng ta nên ngừng chờ đợi một vị Giáo hoàng thực sự xuất hiện sau lớp vỏ bọc cẩn thận đã là bản chất của chế độ này – một phương thức lãnh đạo nhấn mạnh sự cân bằng, cân nhắc mọi quan điểm, kiềm chế khi không có động cơ thực sự thuyết phục để ra đi, và tin rằng điều mà Giáo hội cần ngay lúc này, trên hết, không phải là thêm bất ổn mà là một chút hòa bình.

Nói một cách đơn giản nhất có thể, có lẽ chúng ta nên ngừng chờ đợi vị Giáo hoàng thực sự đứng lên. Thay vào đó, có lẽ chúng ta nên làm quen với ý tưởng này: những gì chúng ta đã thấy chính là những gì chúng ta sẽ có – một người chăn chiên hiền lành, mục vụ, với họ, cộng đồng là lý tưởng cao cả hơn nhiều so với đối đầu.