VATICAN (ZENIT.org).-Tuần qua các chuyên viên Công Giáo và Chính Thống Giáo đã họp tại Vatican để suy tư về việc thực thi thừa tác vụ của vị Thừa kế Phêrô, theo sáng kiến của hội đồng Giáo Hoàng Cổ Võ Hiệp nhất Kitô Hữu. Đức Ông Eleuthero Fortino, thứ trưởng hội đồng này đã giới thiệu một bản tổng kết với đài phát thanh Vatican.
Cuộc hội thảo này triệu tập những ai tham gia, thưa Ðức Ông?
Đức Ông Fortino - Việc mời dự cuộc hội thảo này hoàn toàn có tính hàn lâm, thực hiện qua trung gian các Giáo hội. Người ta đã mời các giáo sư những hàn lâm viện huấn giáo của các Giáo hội Chính Thống. Như vậy chúng tôi đã tiếp đón những đại diện tòa thượng phụ đại kết Constantinople, trong số đó có chủ tịch hàn lâm viện Athènes, một đại diện của tỏa thượng phụ Antioch, một đại diện của tòa thượng phụ Serbe, một đại diện của tòa thượng phụ Romanie, một đại diện của Giáo hội chính thống Hy lạp, một đại diện của Giáo hội Bulgarie. Hai vị tòa thượng phụ Moscow không thể đến.
Xin Ðức Ông cho biết bầu khí làm việc như thế nào?
Đức Ông Fortino.- Bầu khí ở cấp bậc hàn lâm cũng như ở cấp bậc đối thoại, trao đổi, cũng như ở cấp bậc những tương quan cá nhân huynh đệ, thật là trong sáng và nồng ấm. Một dấu chỉ tốt trong việc tìm đại kết. Vì đại hội không phải đi tới những kết thúc, nên người ta tự do hơn và điều này làm cho dễ dàng việc bàn luận về những vấn đề thực sự đặt ra cho Giáo hội Công Giáo cũng như cho Giáo hội chính thống, nhưng cũng bằng cách khác, giữa những thần học gia trong Giáo hội Công Giáo và giữa những thần học gia và những luồn tư tưởng trong lòng các Giáo hội chính thống.
Một cuộc hội thảo như thế đã có thể mang lại cái gì phong phú thêm cho vấn đề thừa tác vụ Phêrô?
Đức Ông Fortino.- Phần đóng góp lớn hơn có lẽ đã qui về sự định nghĩa các vấn đề, chủ đề thừa tác vụ Phêrô đầy dẫy một lịch sử cũng gồm có những bút chiến, những hiểu lầm và những phóng đại. Sự đóng góp thật sự, theo tôi nghĩ, là sự nhận diện những vấn đề thật sự, về phương diện nền tảng tin mừng của thừa tác vụ Phêrô, cũng như về phương diện diễn tiến, lớn lên, thực hiện thừa tác vụ này trong Giáo hội, trong những huấn giáo của các Giáo Phụ, trong những định nghĩa và hành động của các công đồng chung, và hơn hết, tôi cũng tưởng trong một sự giải thích, sự đương đầu, một sự làm sáng tỏ về ý nghĩa thật sự của định nghĩa Vatican I.
Trong tương lai sẽ có những cuộc gặp gỡ khác theo kiểu này với các niềm tin kitô giáo khác không?
Đức Ông Fortino. Sau cuộc hội thảo đầu tên này, việc nghiên cứu đã khai mở và phải tiếp tục, không những với các Giáo hội chính thống, mà còn với các Giáo hội xưa phương Đông, các Giáo Hội nầy cũng đặt một vấn đề, nhưng tôi nghĩ hơn hết tới các Giáo hội phát sinh từ cuộc Cải Cách. Việc tranh luận khó khăn hơn với những Giáo hội nàỵ bởi vì tư liệu rộng hơn: ví dụ, một chủ đề làm nền tảng những suy xét là chủ đề thừa kế tông đồ và tính tập đoàn giám mục.
Những biên bản của cuộc hội thảo này sẽ được phổ biến không?
Đức Ông Fortino. Trong phiên họp cuối, người ta cũng đã gợi ý khả năng thực hiện một sự phổ biến chung để nên dịp cho một suy tư về sau và cho một sự phổ biến rộng rải hơn về vấn đề đặt ra này.
Cuộc hội thảo này triệu tập những ai tham gia, thưa Ðức Ông?
Đức Ông Fortino - Việc mời dự cuộc hội thảo này hoàn toàn có tính hàn lâm, thực hiện qua trung gian các Giáo hội. Người ta đã mời các giáo sư những hàn lâm viện huấn giáo của các Giáo hội Chính Thống. Như vậy chúng tôi đã tiếp đón những đại diện tòa thượng phụ đại kết Constantinople, trong số đó có chủ tịch hàn lâm viện Athènes, một đại diện của tỏa thượng phụ Antioch, một đại diện của tòa thượng phụ Serbe, một đại diện của tòa thượng phụ Romanie, một đại diện của Giáo hội chính thống Hy lạp, một đại diện của Giáo hội Bulgarie. Hai vị tòa thượng phụ Moscow không thể đến.
Xin Ðức Ông cho biết bầu khí làm việc như thế nào?
Đức Ông Fortino.- Bầu khí ở cấp bậc hàn lâm cũng như ở cấp bậc đối thoại, trao đổi, cũng như ở cấp bậc những tương quan cá nhân huynh đệ, thật là trong sáng và nồng ấm. Một dấu chỉ tốt trong việc tìm đại kết. Vì đại hội không phải đi tới những kết thúc, nên người ta tự do hơn và điều này làm cho dễ dàng việc bàn luận về những vấn đề thực sự đặt ra cho Giáo hội Công Giáo cũng như cho Giáo hội chính thống, nhưng cũng bằng cách khác, giữa những thần học gia trong Giáo hội Công Giáo và giữa những thần học gia và những luồn tư tưởng trong lòng các Giáo hội chính thống.
Một cuộc hội thảo như thế đã có thể mang lại cái gì phong phú thêm cho vấn đề thừa tác vụ Phêrô?
Đức Ông Fortino.- Phần đóng góp lớn hơn có lẽ đã qui về sự định nghĩa các vấn đề, chủ đề thừa tác vụ Phêrô đầy dẫy một lịch sử cũng gồm có những bút chiến, những hiểu lầm và những phóng đại. Sự đóng góp thật sự, theo tôi nghĩ, là sự nhận diện những vấn đề thật sự, về phương diện nền tảng tin mừng của thừa tác vụ Phêrô, cũng như về phương diện diễn tiến, lớn lên, thực hiện thừa tác vụ này trong Giáo hội, trong những huấn giáo của các Giáo Phụ, trong những định nghĩa và hành động của các công đồng chung, và hơn hết, tôi cũng tưởng trong một sự giải thích, sự đương đầu, một sự làm sáng tỏ về ý nghĩa thật sự của định nghĩa Vatican I.
Trong tương lai sẽ có những cuộc gặp gỡ khác theo kiểu này với các niềm tin kitô giáo khác không?
Đức Ông Fortino. Sau cuộc hội thảo đầu tên này, việc nghiên cứu đã khai mở và phải tiếp tục, không những với các Giáo hội chính thống, mà còn với các Giáo hội xưa phương Đông, các Giáo Hội nầy cũng đặt một vấn đề, nhưng tôi nghĩ hơn hết tới các Giáo hội phát sinh từ cuộc Cải Cách. Việc tranh luận khó khăn hơn với những Giáo hội nàỵ bởi vì tư liệu rộng hơn: ví dụ, một chủ đề làm nền tảng những suy xét là chủ đề thừa kế tông đồ và tính tập đoàn giám mục.
Những biên bản của cuộc hội thảo này sẽ được phổ biến không?
Đức Ông Fortino. Trong phiên họp cuối, người ta cũng đã gợi ý khả năng thực hiện một sự phổ biến chung để nên dịp cho một suy tư về sau và cho một sự phổ biến rộng rải hơn về vấn đề đặt ra này.