Đức Giáo Hoàng Leo: Lòng trắc ẩn là vấn đề của nhân loại, chứ không phải là vấn đề của tôn giáo

Suy ngẫm về dụ ngôn Người Samaria nhân hậu tại Buổi tiếp kiến chung hàng tuần, Đức Giáo Hoàng Leo XIV thách thức mọi người đừng để cuộc sống bận rộn “ngăn cản chúng ta thể hiện lòng trắc ẩn” đối với người khác.
(Tin Vatican - Kielce Gussie)
Tiếp tục bài suy ngẫm về các dụ ngôn trong Phúc âm trong Buổi tiếp kiến chung vào thứ Tư (28/5/2025), Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã nhắc lại “một ông uyên bác và chuẩn bị kỹ càng - một tiến sĩ Luật” trong Phúc âm Luca. Đức Giáo Hoàng nói người thanh niên này quá chú tâm vào bản thân mà bỏ qua người khác.
Vị Tiến sĩ Luật nói chuyện với Chúa Giêsu, hỏi làm thế nào anh ta có thể thừa hưởng sự sống đời đời. Đức Giáo Hoàng Leo đã vạch trần “nhu cầu sâu sắc hơn về sự chú ý” đằng sau câu hỏi này khi người thanh niên yêu cầu Chúa Giêsu giải thích từ “người lân cận”.
Tôi yêu ai?
Để trả lời câu hỏi này, Chúa Giêsu đã kể lại một dụ ngôn thay đổi hoàn toàn câu hỏi của người thanh niên từ "Ai yêu tôi?" thành "Tôi yêu ai?"
Đức Giáo Hoàng giải thích rằng câu hỏi đầu tiên là chưa trưởng thành, “trong khi câu hỏi thứ hai là câu hỏi của một người trưởng thành đã hiểu được ý nghĩa của cuộc sống”. Câu hỏi đầu tiên chưa có hành động, trong khi câu hỏi thứ hai đòi hỏi phải có hành động.
Sau đó, Chúa Giêsu chia sẻ dụ ngôn về Người Samari nhân hậu, bối cảnh là con đường mà một người đi từ Jerusalem qua núi rừng đến Jericho, một thành phố nằm dưới mực nước biển. Đức Giáo Hoàng Leo ví cuộc hành trình này với cuộc sống, gọi đó là “con đường khó khăn và nguy hiểm”.
Trong cuộc hành trình của mình, người đàn ông đò bị đánh đập, cướp bóc và bị bỏ mặc cho đến chết, điều này có thể xảy ra với chúng ta khi “hoàn cảnh, con người - kể cả những người mà chúng ta tin tưởng - lột trần chúng ta và bỏ mặc chúng ta ngoài đó”.
Đây không phải là vấn đề tôn giáo
Đức Giáo Hoàng chỉ ra rằng, chính trong những cuộc gặp gỡ nvới người khác, chúng ta mới biết mình thực sự là ai. Khi gặp một người đang gặp khó khăn, chúng ta phải đối diện với sự lựa chọn: “chăm sóc họ hoặc ngoảnh mặt làm ngơ”.
Đức Giáo Hoàng Leo mở đầu buổi tiếp kiến chung thứ hai của mình bằng dấu thánh giá
Trong dụ ngôn, hai người, một linh mục và một người Lê-vi, những người mà chúng ta tưởng là sẽ dừng lại và chăm sóc cho người bị thương, nhưng họ đã chọn con đường rễ ràng là phớt lờ anh ta. Đức Giáo Hoàng Leo nhấn mạnh rằng điều này cho thấy rằng "chỉ riêng việc thực hành tôn giáo không tự động dẫn đến lòng trắc ẩn". Đó không phải là đặc điểm của tôn giáo mà là đặc điểm của con người. Con người được kêu gọi phải có lòng trắc ẩn, bất kể tôn giáo của họ là gì.
Linh mục và người Lê-vi đại diện cho tất cả chúng ta - vội vã để về nhà. Sự vội vã này có thể ngăn cản chúng ta trở nên trắc ẩn vì, Đức Giáo Hoàng cảnh báo, những người "tin rằng hành trình của họ phải ưu tiên thì họ không sẵn lòng dừng lại vì người khác".
Lòng trắc ẩn là chấp nhận rủi ro
Chỉ có người Sa-ma-ri, "một người từ một dân tộc theo truyền thống bị khinh thường", dừng lại để giúp đỡ người bị thương. Người Sa-ma-ri giúp đỡ, không phải vì yêu cầu tôn giáo, mà vì "anh ta là một con người với một con người khác đang cần sự giúp đỡ của anh".
Đức Giáo Hoàng Leo nhấn mạnh rằng lòng trắc ẩn được hình thành thông qua những hành động cụ thể, bởi vì để giúp đỡ ai đó, “bạn không thể đứng xa”. Để có lòng trắc ẩn, bạn phải tham gia và sẵn sàng “thậm chí chịu dơ bẩn, có thể chấp nhận rủi ro”.
Người Samaritanô là một ví dụ về lòng trắc ẩn vì ông đã chăm sóc người bị thương. Đức Giáo Hoàng nhấn mạnh rằng thực sự giúp đỡ ai đó “có nghĩa là sẵn sàng cảm nhận sức nặng của nỗi đau của tha nhân”. Ngài chỉ ra rằng chỉ khi chúng ta nhận ra rằng chính chúng ta là người bị thương, chúng ta mới thực sự cảm được lòng trắc ẩn.

Suy ngẫm về dụ ngôn Người Samaria nhân hậu tại Buổi tiếp kiến chung hàng tuần, Đức Giáo Hoàng Leo XIV thách thức mọi người đừng để cuộc sống bận rộn “ngăn cản chúng ta thể hiện lòng trắc ẩn” đối với người khác.
(Tin Vatican - Kielce Gussie)
Tiếp tục bài suy ngẫm về các dụ ngôn trong Phúc âm trong Buổi tiếp kiến chung vào thứ Tư (28/5/2025), Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã nhắc lại “một ông uyên bác và chuẩn bị kỹ càng - một tiến sĩ Luật” trong Phúc âm Luca. Đức Giáo Hoàng nói người thanh niên này quá chú tâm vào bản thân mà bỏ qua người khác.
Vị Tiến sĩ Luật nói chuyện với Chúa Giêsu, hỏi làm thế nào anh ta có thể thừa hưởng sự sống đời đời. Đức Giáo Hoàng Leo đã vạch trần “nhu cầu sâu sắc hơn về sự chú ý” đằng sau câu hỏi này khi người thanh niên yêu cầu Chúa Giêsu giải thích từ “người lân cận”.
Tôi yêu ai?
Để trả lời câu hỏi này, Chúa Giêsu đã kể lại một dụ ngôn thay đổi hoàn toàn câu hỏi của người thanh niên từ "Ai yêu tôi?" thành "Tôi yêu ai?"
Đức Giáo Hoàng giải thích rằng câu hỏi đầu tiên là chưa trưởng thành, “trong khi câu hỏi thứ hai là câu hỏi của một người trưởng thành đã hiểu được ý nghĩa của cuộc sống”. Câu hỏi đầu tiên chưa có hành động, trong khi câu hỏi thứ hai đòi hỏi phải có hành động.
Sau đó, Chúa Giêsu chia sẻ dụ ngôn về Người Samari nhân hậu, bối cảnh là con đường mà một người đi từ Jerusalem qua núi rừng đến Jericho, một thành phố nằm dưới mực nước biển. Đức Giáo Hoàng Leo ví cuộc hành trình này với cuộc sống, gọi đó là “con đường khó khăn và nguy hiểm”.
Trong cuộc hành trình của mình, người đàn ông đò bị đánh đập, cướp bóc và bị bỏ mặc cho đến chết, điều này có thể xảy ra với chúng ta khi “hoàn cảnh, con người - kể cả những người mà chúng ta tin tưởng - lột trần chúng ta và bỏ mặc chúng ta ngoài đó”.
Đây không phải là vấn đề tôn giáo
Đức Giáo Hoàng chỉ ra rằng, chính trong những cuộc gặp gỡ nvới người khác, chúng ta mới biết mình thực sự là ai. Khi gặp một người đang gặp khó khăn, chúng ta phải đối diện với sự lựa chọn: “chăm sóc họ hoặc ngoảnh mặt làm ngơ”.
Đức Giáo Hoàng Leo mở đầu buổi tiếp kiến chung thứ hai của mình bằng dấu thánh giá
Trong dụ ngôn, hai người, một linh mục và một người Lê-vi, những người mà chúng ta tưởng là sẽ dừng lại và chăm sóc cho người bị thương, nhưng họ đã chọn con đường rễ ràng là phớt lờ anh ta. Đức Giáo Hoàng Leo nhấn mạnh rằng điều này cho thấy rằng "chỉ riêng việc thực hành tôn giáo không tự động dẫn đến lòng trắc ẩn". Đó không phải là đặc điểm của tôn giáo mà là đặc điểm của con người. Con người được kêu gọi phải có lòng trắc ẩn, bất kể tôn giáo của họ là gì.
Linh mục và người Lê-vi đại diện cho tất cả chúng ta - vội vã để về nhà. Sự vội vã này có thể ngăn cản chúng ta trở nên trắc ẩn vì, Đức Giáo Hoàng cảnh báo, những người "tin rằng hành trình của họ phải ưu tiên thì họ không sẵn lòng dừng lại vì người khác".
Lòng trắc ẩn là chấp nhận rủi ro
Chỉ có người Sa-ma-ri, "một người từ một dân tộc theo truyền thống bị khinh thường", dừng lại để giúp đỡ người bị thương. Người Sa-ma-ri giúp đỡ, không phải vì yêu cầu tôn giáo, mà vì "anh ta là một con người với một con người khác đang cần sự giúp đỡ của anh".
Đức Giáo Hoàng Leo nhấn mạnh rằng lòng trắc ẩn được hình thành thông qua những hành động cụ thể, bởi vì để giúp đỡ ai đó, “bạn không thể đứng xa”. Để có lòng trắc ẩn, bạn phải tham gia và sẵn sàng “thậm chí chịu dơ bẩn, có thể chấp nhận rủi ro”.
Người Samaritanô là một ví dụ về lòng trắc ẩn vì ông đã chăm sóc người bị thương. Đức Giáo Hoàng nhấn mạnh rằng thực sự giúp đỡ ai đó “có nghĩa là sẵn sàng cảm nhận sức nặng của nỗi đau của tha nhân”. Ngài chỉ ra rằng chỉ khi chúng ta nhận ra rằng chính chúng ta là người bị thương, chúng ta mới thực sự cảm được lòng trắc ẩn.