SUY NIỆM CHÚA NHẬT THỨ XIX THƯỜNG NIÊN – NĂM C
Nếu còn một ngày để sống

Chúa nhật thứ XIX Thường niên C hôm nay, như một sự nối dài của Chúa nhật tuần trước, vì nếu kết thúc đoạn Tin Mừng tuần trước, Đức Giê-su nói: “Kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa” (Lc 12, 21). Vậy để trở nên giàu có trước mặt Thiên Chúa ta phải làm gì? Đức Giê-su mời gọi chúng ta: “Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên Trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát”. Tiên vàn, hãy tỉnh thức, trung tín và khôn ngoan. (x. Lc 12,32-48). Điều đó có nghĩa là: thay vì bám víu vào của cải trần gian vốn tạm thời và mong manh ấy, chúng ta được mời gọi đầu tư vào kho tàng vĩnh cửu trên Trời.

Trước hết, hãy tỉnh thức và sẵn sàng

Tin Mừng hôm nay là một lời nhắc đầy yêu thương và khẩn thiết: “Các con hãy thắt lưng, hãy cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ về gõ cửa, thì mở ngay cho chủ. Các con hãy sẵn sàng”. (x. Lc 12, 35-36).

Vậy tỉnh thức như thế nào, có phải rằng cứ thức suốt không ngủ sao?

Thưa: Tỉnh thức không phải thức suốt không ngủ, càng không phải là chờ đợi cách thụ động. Tỉnh thức không chỉ là trạng thái tinh thần, mà còn là cách sống. Chúa Giê-su dùng hình ảnh người đầy tớ đợi chủ đi ăn cưới về để nhấn mạnh đến sự sẵn sàng và trung tín từng phút giây của đầy tớ. Mà “đầy tớ trung tính và khôn ngoan” là đầy tớ “khi chủ về còn thấy làm việc”, nghĩa là đang hăng say làm nhiệm vụ ông chủ đã giao cho. Thật “phúc cho đầy tớ đó, khi chủ về, thấy nó đang làm như vậy.” (x. Lc 12, 42-43).

Thứ đến, chờ đợi trong niềm tin

Tin không chỉ là một ý niệm trừu tượng, nhưng là hành động sống động: dám đứng dậy, chuẩn bị, chờ đợi trong niềm tin dù chưa thấy gì. Tác giả sách Khôn Ngoan (18,6-9) thuật lại đêm Xuất Hành lịch sử: “Chính đêm ấy, cha ông chúng ta đã biết trước, để biết chắc mình đã tin tưởng vào lời thề nào mà được can đảm” (Kn 18,6).

Dân Ít-ra-en đã sống trong cảnh nô lệ Ai Cập bao năm. Nhưng đêm ấy là đêm Thiên Chúa ra tay cứu độ, họ chuẩn bị như thể chiến thắng đã đến. Họ ăn lễ Vượt Qua với tư thế thắt lưng, tay cầm gậy, đứng thẳng đợi chờ, vì họ tin Thiên Chúa sẽ giữ lời hứa.

Tác giả thư Do Thái khẳng định: “Đức tin là cốt yếu những thực tại người ta mong đợi, là bằng chứng điều bí ẩn” (Dt 11,1). Tác giả gợi lên đức tin mẫu mực của tổ phụ Áp-ra-ham: Được Chúa gọi, ông ra đi mà không biết mình sẽ đi đến đâu; được hứa ban một dân tộc ở tuổi ông thì già và bà nhà ông đã lão, ông vẫn tin và hy vọng. Đến khi có con lớn, Thiên Chúa thử thách ông, bảo ông hiến tế con mình, ông vẫn sẵn sàng vì tin vào Chúa Chúa là Đấng trung tín với lời hứa. Thánh Au-gút-ti-nô giải thích: “Đức tin là đôi mắt của linh hồn. Ai có đức tin sẽ thấy được con đường Thiên Chúa mở ra, dù bị che phủ bởi bóng tối của thử thách”.

Nếu còn một ngày để sống

Sống đức tin là sống với niềm hy vọng kiên vững, tỉnh thức từng ngày trong yêu thương, sống có trách nhiệm và sống trong nguyện cầu. Nếu còn một ngày để sống, thì hãy sống ngày hôm nay như thể là ngày cuối cùng. Thánh Tê-rê-sa Hài Đồng đã nói: “Giây phút hiện tại là kho báu. Mỗi khoảnh khắc tôi sống với Chúa đều có thể biến thành vĩnh cửu” (Trích Truyện Một Tâm Hồn).

Vậy hôm nay, chúng ta hãy thắp đèn đức tin, thắt lưng, đứng thằng, ngẩng đầu lên, tay cầm đèn cháy sáng như người đợi chủ đi ăn cưới về và mở lòng đón Chúa Giê-su, Đấng sẽ trở lại trong vinh quang, nhưng cũng đến với ta mỗi ngày qua Lời Chúa và Thánh Thể.

Lạy Chúa, xin cho con sống từng phút giây như thể Chúa đang đến. Và khi Chúa đến, Chúa thấy con đang tỉnh thức trong tin yêu và sẵn sàng đón Chúa. Amen.