TRỜI CAO ĐỜI RỘNG RA SAO?

Chúa Giêsu lên trời không phải để kết thúc, nhưng để mở ra một hành trình hy vọng mới cho chúng ta. Trong Năm Thánh Hành Hương của Hy Vọng, Chúa mời gọi chúng ta vượt khỏi chân trời trần thế, vươn lên trời cao, và vượt qua chính mình để loan báo Tin Mừng cho muôn dân.

1. TRỜI CAO. Chúa lên trời, Ngài không biến mất, nhưng đi trước để mở đường cho nhân loại. Ngài kéo con người lên cùng Thiên Chúa, khơi dậy trong ta khát vọng vươn cao – không chỉ cao về vật chất, mà là cao cả trong tâm hồn: sống cao đẹp, cao quý, cao thượng. Con người được tạo dựng với dáng đứng thẳng để không cúi gằm nơi đất thấp, nhưng ngẩng đầu hướng về trời cao. Chúa lên trời nhắc ta rằng: cuộc đời này không kết thúc ở mặt đất, mà là hành trình đi lên, về nơi Thiên Chúa ngự trị.

2. Đời rộng. Càng lên cao thì tầm nhìn càng mở rộng, và lòng mình cũng mở rộng, các ranh giới bị xóa nhòa. Thế nên, trước khi lên trời cao, Chúa đã truyền lệnh cho các môn đệ: “hãy đi rao giảng cho muôn dân.” Như thế, Đạo Chúa không chỉ giới hạn trong 1 quốc gia, mà mở ra cho toàn thế giới. Môn đệ Chúa không chỉ dành riêng cho một ít người được ưu tiên tuyển chọn, mà được mở rộng cho muôn dân. Đó là tin mừng cho chúng ta, nhưng cũng là bổn phận mở rộng Nước Chúa, là sứ vụ loan báo Tin Mừng của người môn đệ.

Trong thời buổi truyền thông hiện đại ngày nay, có thể ví von Chúa Giêsu như “vệ tinh” bay lên trời cao không phải rời xa, nhưng là kết nối toàn nhân loại và phủ sóng cứu độ rộng khắp toàn cầu. Chúa lên trời để chúng ta kết nối với Chúa và với nhau qua đường truyền từ trái tim đến trái tim, nhờ đó tất cả chúng ta dạt dào hy vọng hòa vào mạng Chúa Giêsu Kitô để hưởng sự sống đời đời trên Nước Trời. Amen