
Victoria Cardiel của hãng tin CNA từ Vatican, ngày 4 tháng 6 năm 2025, tường trình: Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã có buổi tiếp kiến chung thứ ba trong triều giáo hoàng của ngài vào thứ Tư, nói với các tín đồ rằng ngay cả khi chúng ta cảm thấy vô dụng và bất lực, “Chúa nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống của chúng ta thật đáng giá”.
“Ngay cả khi có vẻ như chúng ta chẳng làm được gì nhiều trong cuộc sống, thì điều đó vẫn luôn đáng giá. Luôn có khả năng tìm thấy ý nghĩa, bởi vì Chúa yêu cuộc sống của chúng ta”, Đức Leo phát biểu tại Quảng trường Thánh Phêrô đầy nắng vào ngày 4 tháng 6, bốn ngày trước khi tròn một tháng trị vì của ngài.
Trong bài giáo lý của mình, Đức Giáo Hoàng đã suy gẫm về dụ ngôn về những người làm vườn nho, được kể lại trong Tin mừng Mát-thêu 20: 1-16. Đức Leo khẳng định rằng, giống như chủ vườn nho, Chúa Giêsu “không thiết lập thứ hạng, Người trao trọn bản thân cho những ai mở lòng với Người”.
Đức Giáo Hoàng cho biết dụ ngôn này “là câu chuyện nuôi dưỡng hy vọng của chúng ta”.
“Thật vậy, đôi khi chúng ta có ấn tượng rằng mình không thể tìm thấy ý nghĩa cho cuộc sống của mình: Chúng ta cảm thấy vô dụng, bất lực, giống như những người lao động chờ đợi ở chợ, chờ ai đó thuê họ làm việc”.
Đức Giáo Hoàng lập luận rằng, giống như những người lao động chờ đợi ở chợ để được làm việc, đôi khi chúng ta phải chờ đợi rất lâu để được công nhận hoặc đánh giá cao, và chúng ta có thể kết thúc bằng việc “bán mình cho người trả giá đầu tiên” trên thị trường, nơi tình cảm và phẩm giá được mua và bán để kiếm lời.
Thiên Chúa không bao giờ từ bỏ chúng ta; Người luôn sẵn sàng chấp nhận chúng ta và mang lại ý nghĩa và hy vọng cho cuộc sống của chúng ta, bất kể hoàn cảnh của chúng ta có vẻ vô vọng như thế nào và công trạng của chúng ta có vẻ tầm thường như thế nào,” Đức Giáo Hoàng nói trong bản tóm tắt bài học bằng tiếng Anh mà chính ngài đã đọc.
Người chủ đất không biết mệt mỏi trong dụ ngôn liên tục ra ngoài tìm kiếm người làm công cho cánh đồng của mình, thậm chí đến tận khuya, khi những người làm công còn lại có lẽ đã hết hy vọng, Đức Leo nói. "Ngày hôm đó chẳng có gì cả. Tuy nhiên, vẫn có người tin vào họ".
Ngài lưu ý rằng hành vi của chủ vườn nho cũng khác thường theo những cách khác, bao gồm cả việc ông "tự mình ra ngoài tìm kiếm những người làm công của mình. Rõ ràng là ông muốn thiết lập mối quan hệ bản thân với họ".
Sau đó, “đối với chủ vườn nho, tức là đối với Chúa, thì công bằng là mỗi người đều có những gì mình cần để sống. Người đích thân gọi những người làm công, Người biết phẩm giá của họ, và trên cơ sở đó, Người muốn trả công cho họ, và Người trao cho tất cả họ một đồng denarius,” ngay cả những người chỉ làm việc vào giờ cuối cùng trong ngày, Đức Giáo Hoàng Leo nhấn mạnh.
Theo Đức Giáo Hoàng, những người làm công đã dành cả ngày làm việc đã thất vọng, bởi vì “họ không thể thấy được vẻ đẹp trong cử chỉ của chủ đất, người không bất công mà chỉ đơn giản là hào phóng; người không chỉ nhìn vào công lao mà còn nhìn vào nhu cầu.”
Đức Leo đã cảnh cáo các Kitô hữu về sự cám dỗ nghĩ rằng họ có thể trì hoãn công việc của mình trong vườn nho vì dù thế nào thì tiền công của họ cũng sẽ như nhau.
Ngài trích dẫn Thánh Augustinô, người đã nói trong Bài giảng 87 của mình: “Tại sao ngươi lại trì hoãn Đấng gọi ngươi, ngươi chắc chắn về phần thưởng, nhưng không chắc chắn về ngày đó? Vậy hãy coi chừng kẻo ngươi lấy mất điều Người hứa ban cho ngươi bằng lời hứa, ngươi lại trì hoãn.”
“Đừng chờ đợi, nhưng hãy nhiệt tình đáp lại Chúa, Đấng gọi chúng ta làm việc trong vườn nho của Người,” Đức Giáo Hoàng nói, đặc biệt kêu gọi những người trẻ tuổi. “Đừng chần chừ, hãy xắn tay áo lên, vì Chúa rất rộng lượng và các bạn sẽ không phải thất vọng! Khi làm việc trong vườn nho của Người, các bạn sẽ tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi sâu sắc mà các bạn mang trong mình: Ý nghĩa cuộc sống của tôi là gì?”
“Chúng ta đừng nản lòng,” Đức Leo nói thêm. “Ngay cả trong những khoảnh khắc đen tối của cuộc sống, khi thời gian trôi qua mà không cho chúng ta câu trả lời mà chúng ta tìm kiếm, chúng ta hãy cầu xin Chúa, Người sẽ lại xuất hiện và tìm thấy chúng ta ở nơi chúng ta đang chờ đợi Người. Người rất hào phóng và Người sẽ sớm đến!”
Nguyên văn Bài Giáo lý
Sau đây là nguyên văn bài giáo lý của ngài, theo bản tiếng Anh của Tòa Thánh:
Chu kỳ giáo lý – Năm Thánh 2025. Chúa Giêsu Kitô, Niềm Hy vọng của chúng ta. II. Cuộc đời của Chúa Giêsu. Các dụ ngôn 8. Những người làm công trong vườn nho. “Người bảo họ: ‘Các anh cũng hãy vào làm vườn nho của tôi’” (Mt 20:4)
Anh chị em thân mến,
Tôi muốn xem lại một trong những dụ ngôn của Chúa Giêsu. Cũng trong trường hợp này, đó là một câu chuyện nuôi dưỡng niềm hy vọng của chúng ta. Thật vậy, đôi khi chúng ta có ấn tượng rằng mình không thể tìm thấy ý nghĩa cho cuộc sống của mình: chúng ta cảm thấy vô dụng, không đủ năng lực, giống như những người làm công đang chờ đợi ở chợ, chờ ai đó thuê họ làm việc. Nhưng đôi khi thời gian trôi qua, cuộc sống trôi qua, và chúng ta không cảm thấy được công nhận hay trân trọng. Có lẽ chúng ta đã không đến kịp, những người khác đã xuất hiện trước chúng ta, hoặc những vấn đề đã kìm hãm chúng ta ở nơi khác.
Ẩn dụ về thị trường cũng rất phù hợp với thời đại của chúng ta, bởi vì thị trường là nơi kinh doanh, nơi mà thật không may, ngay cả tình cảm và phẩm giá cũng được mua bán, trong nỗ lực kiếm được thứ gì đó. Và khi chúng ta không cảm thấy được trân trọng, được công nhận, chúng ta có nguy cơ bán mình cho người trả giá đầu tiên. Thay vào đó, Chúa nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống của chúng ta là xứng đáng, và mong muốn của Người là giúp chúng ta khám phá ra điều này.
Cũng trong dụ ngôn mà chúng ta đang bình giải hôm nay, có những người làm công đang chờ ai đó thuê họ làm việc trong ngày. Chúng ta đang ở Chương 20 của Tin mừng Mát-thêu, và ở đây chúng ta cũng thấy một nhân vật có hành vi khác thường, người khiến chúng ta ngạc nhiên và thách thức. Ông là chủ một vườn nho, người đích thân ra ngoài tìm kiếm những người làm công của mình. Rõ ràng, ông muốn thiết lập mối quan hệ bản thân với họ.
Như tôi đã nói, đây là một dụ ngôn mang lại hy vọng, bởi vì nó cho chúng ta biết rằng người chủ đất này đã ra ngoài nhiều lần để tìm kiếm những người đang chờ đợi để mang lại ý nghĩa cho cuộc sống của họ. Người chủ đất ra ngoài ngay lúc rạng đông và sau đó, cứ ba giờ, ông lại quay lại tìm người làm công để phái đến vườn nho của mình. Theo lịch trình này, sau khi ra ngoài lúc ba giờ chiều, sẽ không có lý do gì để ra ngoài nữa, vì ngày làm việc kết thúc lúc sáu giờ.
Người chủ không biết mệt mỏi này, người muốn bằng mọi giá mang lại giá trị cho cuộc sống của mỗi người chúng ta, thay vào đó lại ra ngoài lúc năm giờ. Những người lao động vẫn ở lại chợ có lẽ đã mất hết hy vọng. Ngày hôm đó đã chẳng có gì. Tuy nhiên, vẫn có người tin vào họ. Có ích gì khi chỉ thuê người làm công vào giờ cuối cùng của ngày làm việc? Tuy nhiên, ngay cả khi có vẻ như chúng ta chẳng làm được gì nhiều trong cuộc sống, thì điều đó vẫn luôn đáng giá. Luôn có khả năng tìm thấy ý nghĩa, vì Chúa yêu cuộc sống của chúng ta.
Và sự độc đáo của người chủ đất này cũng được nhìn thấy vào cuối ngày, vào giờ trả lương. Người chủ đã đồng ý trả cho những người làm công đầu tiên, những người vào vườn nho lúc rạng đông, một đồng đơ-na-ri, đó là tiền công của một ngày làm việc thông thường. Ông nói với những người khác rằng ông sẽ trả cho họ những gì công bằng. Và ngay tại đây, dụ ngôn này khơi gợi chúng ta: công bằng là gì? Đối với chủ vườn nho, tức là đối với Chúa, công bằng là mỗi người đều có những gì mình cần để sống. Người đích thân gọi những người làm công, Người biết phẩm giá của họ, và trên cơ sở đó, Người muốn trả công cho họ, và Người trao cho tất cả họ một đồng đơ-na-ri-ô.
Câu chuyện kể rằng những người làm công ngay từ giờ đầu tiên đã thất vọng: họ không thấy được vẻ đẹp trong cử chỉ của chủ đất, người không bất công, mà chỉ đơn giản là hào phóng; người không chỉ nhìn vào công trạng, mà còn nhìn vào nhu cầu. Chúa muốn ban Vương quốc của Người, tức là cuộc sống trọn vẹn, vĩnh cửu và hạnh phúc, cho tất cả mọi người. Và đây chính là điều Chúa Giêsu làm với chúng ta: Người không thiết lập thứ hạng, Người trao toàn bộ bản thân mình cho những ai mở lòng với Người.
Dựa trên dụ ngôn này, người Kitô hữu ngày nay có thể bị cám dỗ nghĩ rằng, “Tại sao phải bắt đầu làm việc ngay lập tức? Nếu cùng mức lương, tại sao phải làm nhiều hơn?”. Thánh Augustinô trả lời những nghi ngờ này bằng cách nói: “Tại sao ngươi lại trì hoãn Đấng gọi ngươi, ngươi chắc chắn về phần thưởng, nhưng không chắc chắn về ngày đó? Vậy hãy coi chừng kẻo ngươi lấy mất những gì Người hứa ban cho ngươi bằng lời hứa, ngươi lại trì hoãn”. [1]
Tôi muốn nói, đặc biệt với những người trẻ, đừng chờ đợi, nhưng hãy nhiệt tình đáp lại Chúa, Đấng gọi chúng ta vào làm việc trong vườn nho của Người. Đừng trì hoãn, hãy xắn tay áo lên, vì Chúa rất hào phóng và các bạn sẽ không thất vọng! Khi làm việc trong vườn nho của Người, các bạn sẽ tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi sâu sắc mà các bạn mang trong mình: ý nghĩa cuộc sống của tôi là gì?
Anh chị em thân mến, chúng ta đừng nản lòng! Ngay cả trong những khoảnh khắc đen tối của cuộc sống, khi thời gian trôi qua mà không cho chúng ta câu trả lời được chúng ta tìm kiếm, chúng ta hãy cầu xin Chúa, Đấng sẽ lại xuất hiện và tìm thấy chúng ta ở nơi chúng ta đang chờ đợi Người. Người rất hào phóng và Người sẽ sớm đến!
_____________________
[1] Bài giảng 87, 6, 8.