
Elise Ann Allen của tạp chí Crux, ngày 4 tháng 6 năm 2025, cho hay: Ngay từ đầu triều đại giáo hoàng của Đức Phanxicô, điều rõ ràng là sự “phân định” sẽ là một trong những từ thông dụng của ngài, và khái niệm I-nhã đã trở thành nền tảng cho Huấn quyền và quá trình ra quyết định mục vụ của ngài.
Phân định là một thuật ngữ có trọng lượng đối với Dòng Tên, mang theo một cách diễn giải cụ thể và một số quy tắc nhất định về cách thực hành theo linh đạo I-nhã, như Thánh I-nha-xi-ô đã nêu ra trong Cuốn Linh thao nổi tiếng của ngài.
Sự nhấn mạnh vào sự phân định này đã trở thành trọng tâm trong triều đại giáo hoàng của Đức Phanxicô, thật khó để hiểu ngài và nhiều khía cạnh trong triều đại giáo hoàng của ngài nếu không có ít nhất một kiến thức cơ bản về sự tập chú của Dòng Tên về nó.
Tương tự như vậy, Đức Giáo Hoàng Leo XIV – người giống như Đức Phanxicô, cũng thuộc một dòng tu, Dòng Augustinô – ý thức về “cộng đồng” của Dòng Augustinô đang nhanh chóng trở thành một khía cạnh quyết định trong cuộc sống và sứ vụ của Đức Leo.
Ngay sau khi được bầu, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã có một cuộc gặp riêng với Bề trên Tổng quyền của Dòng Tên, Cha người Tây Ban Nha Adolfo Nicolás, và ngài cũng đã đến thăm trụ sở chính của Dòng Tên tại Rome, nằm cách tường thành Vatican một quãng ngắn.
Tương tự như vậy, Đức Giáo Hoàng Leo XIV sau khi đắc cử vào ngày 8 tháng 5 đã có chuyến thăm bất ngờ đến trụ sở của Dòng Augustinô tại Rome, chỉ cách Vatican vài bước chân, nơi ngài cử hành Thánh lễ và cùng họ dùng bữa trưa, như ngài đã làm hầu như hàng ngày khi còn là Hồng Y.
Ngài đã có buổi tiếp kiến riêng vào ngày 16 tháng 5 với Bề trên Tổng quyền Dòng Augustinô, Cha người Tây Ban Nha Alejandro Moral, người đã tham dự bữa trưa mừng sinh nhật lần thứ 70 của ngài vào Chúa Nhật, ngày 1 tháng 6, một lần nữa cùng các tu sĩ Dòng Augustinô tại trụ sở của Dòng Augustinô và Cao đẳng Quốc tế St. Monica liền kề để tham dự lễ hội.
Vì Dòng Tên rất coi trọng quá trình phân định, nên Dòng Augustinô nhấn mạnh đến đời sống cộng đồng hòa hợp hơn hết thảy.
Quy luật của Thánh Augustinô, được viết vào khoảng năm 400, trở thành quy luật tu viện lâu đời nhất còn tồn tại, phác thảo những điều cốt yếu cho đời sống tôn giáo trong cộng đồng theo sự hướng dẫn của Tin mừng, thay vì chỉ ra các hướng dẫn cụ thể về các chi tiết như lịch trình, cách sắp xếp đồ đạc hoặc các loại thực phẩm có thể tiêu thụ.
Theo một nghĩa nào đó, linh đạo Augustinô gần như hoàn toàn tập trung vào đời sống cộng đồng và cách sống tốt.
Lời tựa của Luật Thánh Augustinô nhấn mạnh đến nhu cầu đặt tình yêu Thiên Chúa và tha nhân lên trên hết, dựa trên những chỉ dẫn của Chúa Giêsu trong Tin mừng.
Trong Chương một, Luật ngay lập tức nêu rằng đối với các tu sĩ, “Mục đích chính khi anh em tụ họp lại với nhau là để sống hòa thuận trong nhà mình, hướng về Thiên Chúa, với một trái tim và một linh hồn”.
Trong số những điều khác, các tu sĩ được kêu gọi chia sẻ những gì họ có với phần còn lại của cộng đồng, duy trì đời sống cầu nguyện mạnh mẽ và hỗ trợ lẫn nhau trong hành trình tâm linh của họ, cố gắng tránh xung đột nội bộ và xin lỗi nhau khi cần.
Chính các tu sĩ Augustinô mô tả đời sống cộng đồng là “trục” mà đời sống tu trì của họ xoay quanh, sống “hòa thuận với nhau, hợp nhất bởi một tâm hồn và một trái tim, cùng nhau tìm kiếm Thiên Chúa và mở lòng phục vụ Giáo hội”.
Mục tiêu là noi gương cộng đồng tông đồ đầu tiên đã cùng nhau chia sẻ mọi sự chung trong khi phục vụ dân Chúa, “cùng một tâm trí và một trái tim trên con đường đến với Chúa”.
Ngày càng rõ ràng rằng ý thức về cộng đồng và cuộc sống chung này là trọng tâm đối với Đức Giáo Hoàng Leo, người không chỉ đến thăm cộng đồng Augustinô hàng ngày ở Rome với tư cách là Hồng Y, mà còn thường xuyên họp ở đó và đã đến thăm hai lần kể từ khi được bầu cách đây một tháng, bao gồm một lần để mừng sinh nhật của người bạn thân của mình, là Cha Moral.
Trong các cuộc họp chung của hội đồng trước mật nghị được tổ chức trong những tuần trước khi các Hồng Y cử tri bước vào Nhà nguyện Sistine để bỏ phiếu cho vị giáo hoàng tiếp theo, hai trong số những từ khóa thường xuất hiện trong những cuộc trò chuyện đó là sự hiệp thông và hiệp nhất.
Trong một xã hội và Giáo hội bị chia rẽ và phân cực sâu sắc, các Hồng Y thấy cần phải tìm kiếm con đường hiệp nhất và hiệp thông, và họ đang tìm kiếm một ứng viên mà họ tin rằng có thể giúp Giáo hội thu hẹp khoảng cách chia rẽ nội bộ và dẫn dắt các tín hữu đi theo con đường rõ ràng hướng tới sự hiệp nhất.
Có lẽ không có gì ngạc nhiên khi một người theo dòng Augustinô được bầu, người có sự đào tạo trong một “cuộc sống chung” hòa hợp có thể đặt nền móng cho sự hiệp nhất mà rất nhiều Hồng Y coi là vô cùng quan trọng đối với Giáo hội vào thời điểm này.
Đức Giáo Hoàng Phanxicô khi nhấn mạnh đến sự phân định đã khuyến khích các tín hữu tìm ra con đường đến với Chúa trong mọi hoàn cảnh, ngay cả trong những tình huống và vấn đề phức tạp nhất của cuộc sống.
Bằng cách nhấn mạnh tầm quan trọng của cộng đồng, nếu không phải bằng lời nói, thì bằng hành động, thậm chí là vô thức, Đức Giáo Hoàng Leo đang mời gọi các tín hữu cùng nhau bước đi trên con đường này, trong sự hòa hợp chứ không phải chia rẽ, và ngài đang làm điều đó với trái tim của một người theo thánh Augustinô.