Theo tin Tòa Thánh, ngày 23 tháng 5, Đức Leo XIV đã gửi thông điệp sau đây tới các người tham dự việc cử hành 500 năm Phong trào Anabaptist (Tái Tẩy):

Khi các bạn tụ họp để cử hành 500 năm phong trào Anabaptist, tôi xin gửi lời chào trân trọng đến tất cả các bạn, những người bạn thân mến, bằng những lời đầu tiên mà Chúa Giêsu phục sinh đã nói: "Bình an cho các con!" (Ga 20:19).
Trong niềm vui mừng lễ Phục sinh, làm sao chúng ta không suy ngẫm về sự xuất hiện của Chúa Kitô vào buổi tối của "ngày đầu tiên trong tuần" (ibid.), khi Chúa Giêsu không chỉ đi qua những bức tường và cánh cửa đóng kín, mà còn đi qua trái tim đầy sợ hãi của các môn đệ. Hơn nữa, khi ban tặng món quà bình an vĩ đại của Người, Chúa Kitô đã nhạy cảm với trải nghiệm của các môn đệ, những người bạn của Người, và không che giấu những dấu vết của Cuộc Khổ nạn vẫn còn hiện rõ trên thân xác vinh quang của Người.
Bằng cách đón nhận sự bình an của Chúa và chấp nhận lời kêu gọi của Người, bao gồm việc mở lòng đón nhận các ân huệ của Chúa Thánh Thần, tất cả những người theo Chúa Giêsu có thể đắm mình vào sự mới mẻ triệt để của đức tin và cuộc sống Kitô giáo. Thật vậy, chính phong trào Anabaptist đặc trưng cho một khát vọng đổi mới như vậy.
Khẩu hiệu được chọn cho buổi cử hành của các bạn, “Lòng can đảm để yêu thương”, nhắc nhở chúng ta, trên hết, về nhu cầu của người Công Giáo và Mennonite phải nỗ lực hết sức để sống theo điều răn yêu thương, lời kêu gọi hiệp nhất Kitô giáo và nhiệm vụ phục vụ người khác. Nó cũng chỉ ra nhu cầu trung thực và tử tế khi suy gẫm về lịch sử chung của chúng ta, bao gồm những vết thương và câu chuyện đau đớn ảnh hưởng đến mối quan hệ và nhận thức của người Công Giáo-Mennonite cho đến ngày nay. Vậy thì, việc thanh lọc ký ức và cùng nhau đọc lại lịch sử có thể giúp chúng ta chữa lành những vết thương trong quá khứ và xây dựng một tương lai mới thông qua “lòng can đảm để yêu thương” quan trọng như thế nào. Hơn nữa, chỉ bằng cách đó, đối thoại thần học và mục vụ mới có thể đơm hoa kết trái, hoa trái sẽ tồn tại lâu dài (x. Ga 15:16).
Đây chắc chắn không phải là một nhiệm vụ dễ dàng! Tuy nhiên, chính xác là vào những khoảnh khắc thử thách cụ thể, Chúa Kitô đã tiết lộ ý muốn của Chúa Cha: khi bị những người Pharisêu thách thức, Người đã dạy chúng ta rằng hai điều răn lớn nhất là yêu Chúa và yêu người lân cận (x. Mt 22:34-40). Vào đêm trước Cuộc Khổ Nạn, Người đã nói về sự cần thiết của sự hiệp nhất, “để tất cả nên một… để thế gian tin” (Ga 17:21). Mong muốn của tôi đối với mỗi người chúng ta là chúng ta có thể nói như Thánh Augustinô: “Toàn bộ hy vọng của con chỉ nằm trong lòng thương xót vô biên của Chúa. Xin ban cho những gì Chúa truyền dạy, và truyền dạy những gì Chúa muốn” (Tự thú, X: 29, 40).
Cuối cùng, trong bối cảnh thế giới đang bị chiến tranh tàn phá của chúng ta, hành trình chữa lành đang diễn ra của chúng ta và hành trình đào sâu tình huynh đệ, có vai trò quan trọng, vì các Kitô hữu càng đoàn kết thì chứng tá của chúng ta về Chúa Kitô, Hoàng tử Hòa bình, sẽ càng hiệu quả hơn trong việc xây dựng nền văn minh gặp gỡ yêu thương.
Với những tình cảm này, tôi xin đảm bảo với các bạn rằng tôi cầu nguyện cho mối quan hệ anh em của chúng ta sẽ sâu sắc hơn và phát triển. Tôi cầu xin niềm vui và sự thanh thản đến từ Chúa Phục sinh cho tất cả các bạn.
Từ Vatican, ngày 23 tháng 5 năm 2025
LEO P.P. XIV