
Kathleen N. Hattrup của tạp chí Aleteia, ngày 06/12/25, tường trình rằng: "Chúa muốn chúng ta trong thời đại đầy thách thức này, đôi khi dường như vượt quá sức mạnh của chúng ta", Đức Giáo Hoàng nói, và kết thúc bằng một câu trích dẫn từ Thánh Augustinô.
Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã gặp các linh mục và chủng sinh của Giáo phận Rome vào ngày 12 tháng 6 này, ngỏ với họ một thông điệp trìu mến, cũng là lời kêu gọi nên thánh và trung thành với ơn gọi của họ.
Rome có tổng cộng 8,020 linh mục và phó tế, vị đại diện của Đức Giáo Hoàng tại giáo phận, Đức Hồng Y Baldassare Reina, đã tiết lộ trong một bài thuyết trình ngắn. Trong số đó, 809 vị là linh mục nhập tịch tại Giáo phận Rome, 149 vị là phó tế vĩnh viễn, 2,347 vị là linh mục sinh viên tại các trường đại học giáo hoàng ở Rome – 500 vị cũng phục vụ tại các giáo xứ ở Rome – 211 vị thuộc các hiệp hội giáo sĩ và 3,914 vị là linh mục dòng.
Sau đây là nguyên văn diễn từ của Đức Giáo Hoàng theo bản tiếng Anh của Tòa Thánh:
Tôi muốn xin một tràng pháo tay lớn cho tất cả những người đang ở đây, và cho tất cả các linh mục và phó tế của Rome!
Thưa các Linh mục và Phó tế thân mến đang phục vụ trong giáo phận Rome, các chủng sinh thân mến, tôi chào tất cả anh em với tình âu yếm và tình bạn!
Tôi cảm ơn Đức Hồng Y Đại diện, vì những lời chào mừng và bài thuyết trình của ngài, kể đôi điều về sự hiện diện của anh em tại thành phố này.
Tôi muốn gặp anh em để tìm hiểu về anh em một cách đích thân và bắt đầu đồng hành cùng anh em. Tôi cảm ơn anh em vì cuộc sống anh em đã hy sinh để phục vụ Vương quốc, vì những công việc hằng ngày, vì lòng quảng đại lớn lao của anh em trong việc thực hiện thừa tác vụ, vì mọi thứ anh em sống trong im lặng và đôi khi đi kèm với đau khổ hoặc hiểu lầm. Anh em thực hiện những công việc khác nhau, nhưng tất cả anh em đều quý giá trong mắt Chúa và trong việc hoàn thành kế hoạch của Người.
Giáo phận Rôma chủ trì trong tình bác ái và hiệp thông, và có thể hoàn thành sứ mệnh này nhờ từng người trong anh em, trong mối dây ân sủng với Giám mục và trong sự đồng trách nhiệm hiệu quả của toàn thể dân Chúa. Giáo phận của chúng ta thực sự là một giáo phận đặc biệt, vì nhiều linh mục đến từ nhiều nơi trên thế giới, đặc biệt là để học tập; và điều này ngụ ý rằng việc chăm sóc mục vụ cũng vậy - tôi đang nghĩ đến trước hết là các giáo xứ - được đánh dấu bằng tính phổ quát này và sự chấp nhận lẫn nhau mà nó đòi hỏi.
Bắt đầu chính từ quan điểm phổ quát này mà Rôma đưa ra, tôi muốn chia sẻ với anh em một vài suy tư.
Ghi chú đầu tiên, đặc biệt gần gũi với trái tim tôi, là về sự hiệp nhất và hiệp thông. Trong lời cầu nguyện được gọi là “linh mục”, như chúng ta biết, Chúa Giêsu đã cầu xin Chúa Cha cho dân Người được nên một (x. Ga 20-23). Chúa biết rõ rằng chỉ khi kết hợp với Người và hiệp nhất với nhau, chúng ta mới có thể sinh hoa trái và làm chứng đáng tin cậy cho thế giới. Sự hiệp thông của hàng linh mục ở đây tại Rôma được ủng hộ bởi sự kiện là, theo truyền thống lâu đời, người ta thường sống chung với nhau, trong các giáo xứ cũng như trong các trường cao đẳng hoặc các nơi cư trú khác. Linh mục được kêu gọi trở thành con người của sự hiệp thông, vì họ là người đầu tiên sống điều đó và liên tục nuôi dưỡng điều đó. Chúng ta biết rằng sự hiệp thông này ngày nay bị cản trở bởi một bầu không khí văn hóa ủng hộ sự cô lập hoặc tự hấp thụ. Không ai trong chúng ta được miễn trừ khỏi những cạm bẫy này đe dọa đến sự vững chắc của đời sống thiêng liêng và sức mạnh của thừa tác vụ của chúng ta.
Tôi muốn giúp anh em, đồng hành cùng anh em, để mỗi người có thể lấy lại sự thanh thản trong thừa tác vụ của chính mình; nhưng chính vì lý do này mà tôi yêu cầu anh em hãy nhiệt thành trong tình huynh đệ linh mục, vốn bắt nguồn từ đời sống thiêng liêng vững chắc, trong cuộc gặp gỡ với Chúa và lắng nghe Lời Người.
Nhưng chúng ta phải cảnh giác vì ngoài bối cảnh văn hóa, sự hiệp thông và tình huynh đệ giữa chúng ta cũng gặp phải một số trở ngại, có thể nói là “nội tại”, liên quan đến đời sống giáo hội của giáo phận, các mối quan hệ giữa các cá nhân, và cả những gì nằm trong trái tim, đặc biệt là cảm giác mệt mỏi phát sinh vì chúng ta đã trải qua những khó khăn cụ thể, vì chúng ta không cảm thấy mình được hiểu và lắng nghe, hoặc vì những lý do khác. Tôi muốn giúp anh em, đồng hành với anh em, để mỗi người có thể lấy lại sự thanh thản trong thừa tác vụ của mình; nhưng chính vì lý do này mà tôi yêu cầu anh em hãy nhiệt thành trong tình huynh đệ linh mục, vốn bắt nguồn từ đời sống thiêng liêng vững chắc, trong cuộc gặp gỡ với Chúa và lắng nghe Lời Người. Được nuôi dưỡng bởi dòng bạch huyết này, chúng ta có thể có những mối quan hệ hữu nghị, vượt trội hơn nhau về mặt tôn trọng (x. Rm 12:10); chúng ta cảm thấy cần có những người khác để phát triển và nuôi dưỡng cùng một động lực giáo hội.
Sự hiệp thông cũng nên được chuyển thành cam kết trong giáo phận này: với các đặc sủng đa dạng, với các con đường đào tạo khác nhau và thậm chí với các dịch vụ khác nhau, nhưng nỗ lực duy trì nó phải là một. Tôi yêu cầu tất cả anh em chú ý đến hành trình mục vụ của Giáo hội này, một hành trình mang tính địa phương nhưng cũng mang tính phổ quát vì những người lãnh đạo. Cùng nhau bước đi luôn là sự đảm bảo cho lòng trung thành với Tin mừng; cùng nhau và trong sự hòa hợp, phấn đấu làm giàu cho Giáo hội bằng đặc sủng riêng của mình nhưng có trong tim một thân thể duy nhất mà Chúa Kitô là Đầu.
Lưu ý thứ hai mà tôi muốn trao cho anh em là về sự gương mẫu. Nhân dịp lễ truyền chức linh mục vào ngày 31 tháng 5 vừa rồi, trong bài giảng, tôi đã nhắc lại tầm quan trọng của sự minh bạch trong cuộc sống, dựa trên lời của Thánh Phaolô đã nói với các kỳ mục ở Êphêsô: "Chính anh em biết tôi đã sống thế nào giữa anh em" (Cv 20:18). Tôi xin anh em, với tấm lòng của một người cha và của một mục tử, tất cả chúng ta hãy cam kết trở thành những linh mục đáng tin cậy và gương mẫu! Chúng ta nhận thức được giới hạn của bản chất mình và Chúa biết chúng ta một cách sâu sắc; nhưng chúng ta đã nhận được một ân sủng phi thường; chúng ta đã được giao phó một kho tàng quý giá mà chúng ta là những thừa tác viên, những người phục vụ. Và sự trung thành là điều cần thiết đối với người phục vụ. Không ai trong chúng ta thoát khỏi những gợi ý của thế gian, và thành phố, với hàng ngàn cung ứng, thậm chí có thể kéo chúng ta ra khỏi mong muốn sống thánh thiện, gây ra sự hạ thấp trong đó các giá trị sâu sắc của việc trở thành một linh mục bị mất đi.
Hãy để mình được thu hút một lần nữa bởi tiếng gọi của Thầy, để cảm nhận và sống tình yêu của giờ đầu tiên, điều đã thúc đẩy anh em đưa ra những lựa chọn quan trọng và hy sinh dũng cảm. Nếu cùng nhau cố gắng trở thành tấm gương trong cuộc sống khiêm nhường, thì chúng ta sẽ có thể phát biểu sức mạnh đổi mới của Tin mừng cho mọi người nam và người nữ.
Một lưu ý cuối cùng mà tôi muốn gửi đến anh em là hãy nhìn vào những thách thức của thời đại chúng ta từ góc nhìn tiên tri. Chúng ta lo lắng và buồn bã về mọi thứ xảy ra hàng ngày trên thế giới: chúng ta bị tổn thương bởi bạo lực gây ra cái chết, chúng ta bị thách thức bởi sự bất bình đẳng, nghèo đói, nhiều hình thức xã hội bị gạt ra ngoài lề, sự đau khổ lan rộng mang đặc điểm của sự bất an không còn tha thứ cho bất cứ ai. Và đây không phải là những thực tại xa vời, xa chúng ta, mà đúng hơn, chúng ảnh hưởng đến cả thành phố Rome của chúng ta, nơi được đánh dấu bằng nhiều hình thức nghèo đói và các trường hợp khẩn cấp nghiêm trọng như vấn đề nhà ở. Một thành phố mà, như Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nhận xét, “vẻ đẹp tuyệt vời” và sự quyến rũ của nghệ thuật cũng phải phù hợp với “sự trang nghiêm giản dị và hoạt động bình thường của các địa điểm và tình huống trong cuộc sống hàng ngày bình thường. Bởi vì một thành phố đáng sống hơn đối với người dân của mình cũng sẽ chào đón mọi người hơn” (Bài giảng cho Kinh Chiều với kinh Te Deum, ngày 31 tháng 12 năm 2023).
Chúa muốn chúng ta trong thời điểm đầy thách thức này, đôi khi dường như vượt quá sức mạnh của chúng ta. Chúng ta được kêu gọi đón nhận những thách thức này, diễn giải chúng theo tin mừng, trải nghiệm chúng như những cơ hội để làm chứng. Chúng ta đừng trốn tránh chúng! Cam kết mục vụ, giống như cam kết học tập, trở thành ngôi trường để chúng ta học cách xây dựng Vương quốc Thiên Chúa trong lịch sử phức tạp và đầy thách thức ngày nay. Trong thời gian gần đây, chúng ta đã có tấm gương của những linh mục thánh thiện, những người có thể kết hợp niềm đam mê lịch sử với việc loan báo Tin Mừng, chẳng hạn như Don Primo Mazzolari và Don Lorenzo Milani, những nhà tiên tri của hòa bình và công lý. Và ở đây tại Rome, chúng ta có Don Luigi Di Liegro, người đã phải đối diện với quá nhiều cảnh nghèo đói, đã cống hiến cuộc đời mình để tìm kiếm những con đường công lý và sự tiến bộ của con người. Chúng ta hãy dựa vào sức mạnh của những tấm gương này để tiếp tục gieo những hạt giống thánh thiện trong thành phố của chúng ta.
Các bạn thân mến, tôi đảm bảo với các bạn về sự gần gũi, tình cảm và sự sẵn sàng đồng hành cùng các bạn. Chúng ta hãy trao phó đời sống linh mục của mình cho Chúa, và chúng ta hãy cầu xin Người có thể phát triển trong sự hiệp nhất, sự gương mẫu và trong cam kết tiên tri để phục vụ thời đại của chúng ta. Xin cho chúng ta được đồng hành với lời kêu gọi chân thành của Thánh Augustinô, người đã nói: “Hãy yêu Giáo hội này, hãy ở trong Giáo hội thánh thiện này, hãy ở trong Giáo hội này; hãy yêu Người Chăn Chiên Nhân Lành, Người Phu Quân rất đẹp, Người không lừa dối ai, Người không muốn ai phải hư mất. Hãy cầu nguyện cho những con chiên bị tản mác; để họ cũng có thể đến, để họ cũng có thể nhận ra Người, để họ cũng có thể yêu Người; để có Một Đàn Chiên và Một Người Chăn” (Bài giảng 138, 10). Cảm ơn các bạn.