
Daniel Esparza của tạp chí mạng Aleteia, ngày 10/06/25, cho rằng: Ngắn gọn, sâu sắc về mặt nhân bản và có giọng điệu hiện đại đáng kinh ngạc, Quy tắc của Thánh Augustinô đưa ra những hiểu biết sâu sắc về cách Đức Leo XIV có thể hiểu cộng đồng, thẩm quyền và sứ mệnh của Giáo hội.
Với việc bầu Giáo hoàng Leo XIV — vị giáo hoàng đầu tiên từ Dòng Augustinô trong thời hiện đại — nhiều người đang tự hỏi Quy tắc của Thánh Augustinô có thể tiết lộ điều gì về cách tiếp cận của ngài đối với vai trò lãnh đạo. Đúng là đã có những vị giáo hoàng trước đây liên kết với các cộng đồng theo Quy tắc của Thánh Augustinô. Đáng chú ý là Đức Giáo Hoàng Adrian IV, người trị vì từ năm 1154 đến năm 1159, là thành viên của Canons Regular [dòng kinh sĩ] St. Ruf, một cộng đồng tuân theo quy tắc của Thánh Augustinô.
Tổng cộng, một số giáo hoàng đã được kết nối với các cộng đồng tu trì lấy cảm hứng từ lời dạy của Thánh Augustinô, nhưng Đức Giáo Hoàng Leo XIV là người đầu tiên từ Dòng Augustine, chính thức được thành lập vào thế kỷ 13.
Được viết vào đầu thế kỷ thứ 5, Quy tắc của Thánh Augustinô không phải là một cẩm nang kỹ thuật hay một bộ luật đan viện chi tiết. Đó là một khuôn khổ tinh thần để sống chung trong Chúa Kitô. Ngắn gọn, sâu sắc về con người và có giọng điệu hiện đại đáng kinh ngạc, Quy tắc đưa ra những hiểu biết quan trọng về cách Đức Leo XIV có thể hiểu cộng đồng, thẩm quyền và sứ mệnh của Giáo hội.
Sau đây là năm ý tưởng thiết yếu định hình truyền thống Augustinô — và có thể định hình nên triều giáo hoàng này.
1. Cuộc sống Kitô hữu bắt đầu bằng tình yêu
Quy tắc mở đầu bằng một chỉ dẫn trực tiếp và giải trừ thù nghịch: “Trên hết mọi sự, hãy yêu Chúa và sau đó là người lân cận của bạn.” Mọi thứ khác — kỷ luật, cầu nguyện, cuộc sống chung — đều bắt nguồn từ nền tảng này. Điểm khởi đầu của Quy tắc Augustinô không phải là sự vâng lời mà là mối quan hệ. Sự nhấn mạnh này đã xuất hiện trong các bài phát biểu đầu tiên của Đức Giáo Hoàng Leo. Bản năng mục vụ của ngài vang vọng Thánh Augustinô: không có cải cách nào nếu không có lòng bác ái.
2. Hiệp nhất quan trọng hơn độc dạng
Thánh Augustinô biết cộng đồng có thể mong manh như thế nào. Quy tắc của ngài nhấn mạnh vào mục đích chung, tài sản chung và sự kiên nhẫn hỗ tương— nhưng luôn phục vụ cho sự hiệp nhất bên trong, không phải sự giống nhau bên ngoài. “Vậy thì tất cả các bạn hãy sống với nhau trong sự nên một về tâm trí và trái tim”, ngài viết. Đức Giáo Hoàng Leo XIV, một cựu nhà truyền giáo và giám mục ở Mỹ Latinh, dường như đã điều chỉnh theo sự cân bằng này. Cho đến nay, giọng điệu của ngài cho thấy một phong cách lãnh đạo không tập trung vào sự liên kết cứng ngắc, mà là hòa giải sự khác biệt trong sự hiệp thông.
3. Thẩm Quyền phải khiêm tốn và có thể giải trình
Quy tắc không lãng mạn hóa quyền lực. Các cấp trên được cảnh cáo phải là người phục vụ, không phải là kẻ thống trị. Họ được thúc giục phải sửa chữa nhẹ nhàng, lắng nghe một cách chăm chú và nhớ rằng họ cũng phải chịu sự phán xét của Thiên Chúa. “Bạn càng được tôn vinh, bạn càng phải khiêm nhường”. Đối với một vị giáo hoàng thừa hưởng một Giáo hội đang gặp rắc rối vì sự ngờ vực về mặt định chế, lời kêu gọi của Thánh Augustinô về một thẩm quyền khiêm nhường có thể đặc biệt có ý nghĩa. Ngài đã nhấn mạnh tầm quan trọng của việc lắng nghe.
4. Trọng tâm là nội tâm, không phải trình diễn (performative)
Không giống như các quy tắc đan viện sau này, quy tắc của Thánh Augustinô rất tiết kiệm các chi tiết khổ hạnh. Không có quy định dài dòng về việc ăn chay hay im lặng. Thay vào đó, Quy tắc này chú trọng đến lòng đố kỵ, kiêu ngạo và buôn chuyện — những lỗi lầm của trái tim nhiều hơn là của cơ thể. Quy tắc này đòi hỏi sự điều độ, khiêm tốn và lời nói trung thực. Nếu phong cách của Đức Leo XIV chứng tỏ là mục vụ nhiều hơn là trình diễn (perormative), thì nó có thể phản ảnh tập chú này của Thánh Augustinô: cải cách bắt đầu từ tâm hồn, không phải từ cảnh tượng.
5. Quy tắc dành cho mọi người trên thế giới
Thánh Augustinô đã viết quy tắc của ngài cho các cộng đồng Kitô hữu và giáo sĩ sống ở thành thị Bắc Phi — không phải các tu sĩ ẩn dật. Quy tắc này thực tế, ngắn gọn và được viết bằng ngôn ngữ của các mối quan hệ hàng ngày. Khả năng tiếp cận này có thể giúp giải thích phong cách trực tiếp, không tô điểm của Đức Giáo Hoàng Leo. Sự dào tạo của ngài xuất phát từ một truyền thống coi sự thánh thiện không phải là sự rút lui khỏi thế giới, mà là sống trong đó một cách khác biệt — với lòng thương xót, sự kiên nhẫn và mục đích chung.
Khi Giáo hội bắt đầu hiểu được bản chất của triều đại giáo hoàng Leo XIV, quy tắc của Thánh Augustinô đưa ra một chìa khóa yên tĩnh. Nó dạy rằng Giáo hội là chính nó nhất khi nó khiêm nhường, hiệp nhất và được xây dựng trên tình yêu. Trong thời đại chia rẽ hoàn cầu và mệt mỏi về mặt tinh thần, sự khôn ngoan của quy tắc cổ xưa này có thể phù hợp hơn bao giờ hết.