
Theo tạp chí Aleteia, xuất bản ngày 06/06/25, trái ngược với Đức Phanxicô, Đức Leo tuân thủ gần như từng chữ trong các văn bản đã chuẩn bị của mình. Tuy nhiên, ngài đã rời bản văn soạn sẵn của ngài để nhấn mạnh: "Giáo hoàng không thể làm việc một mình".
Đức Leo XIV đã gặp gỡ các nhân viên của Phủ Quốc vụ khanh vào ngày 5 tháng 6 năm 2025, gần một tháng sau khi được bầu. Ngài đã nồng nhiệt cảm ơn họ, như những cộng sự của ngài làm việc tại trung tâm của chính quyền Giáo Hội Công Giáo. Ngài đã mời cơ quan trung ương này của Vatican chia sẻ trách nhiệm đối với thừa tác vụ của ngài đồng thời tiếp tục quá trình cải cách do Đức Phanxicô khởi xướng.
Đức Hồng Y Pietro Parolin, người đứng đầu Phủ Quốc vụ khanh, đã dẫn nhập cuộc họp sau tràng pháo tay kéo dài. Ngài bắt đầu bằng cách giới thiệu Đức Tân Giáo hoàng với 246 nhân viên làm việc trong ba bộ phận của định chế này: 181 người trong bộ phận phụ trách các vấn đề chung, 59 người trong bộ phận quan hệ với các quốc gia và tổ chức quốc tế, và 6 người trong bộ phận nhân viên ngoại giao.
Trong bài phát biểu của ngài, Đức Leo XIV hoan nghênh sự kiện "gần một nửa" trong số họ là giáo dân và hơn 50 người là phụ nữ.
Vị tân giáo hoàng, người sẽ kỷ niệm một tháng làm giáo hoàng vào ngày 8 tháng 6, đã nhiều lần bày tỏ "lòng biết ơn chân thành" của ngài đối với Phủ Quốc vụ khanh vì sự hợp tác của họ trong "những bước đi đầu tiên" của ngài.
"Tôi được an ủi khi biết rằng tôi không đơn độc và tôi có thể chia sẻ trách nhiệm của thừa tác vụ hoàn cầu của mình với anh chị em", ngài nói.
Và ngài nói thêm, rời khỏi ghi chú của mình: "Giáo hoàng không thể làm việc một mình".
Những trách vụ có thể bị hiểu lầm
Đề cập đến lịch sử của định chế này, vốn đã "phát triển đáng kể" kể từ khi thành lập vào cuối thế kỷ 15, Đức Leo XIV thừa nhận rằng nhiệm vụ của nó "rất khó khăn" và "có thể không được hiểu rõ".
Dưới thời Đức Phanxicô, cuộc cải cách Giáo triều đã làm giảm vai trò của Phủ Quốc vụ khanh. Phong cách quản lý của vị giáo hoàng người Argentina - người không ngần ngại bỏ qua cơ quan này - cũng khiến một số người nghiến răng.
Được bầu trong bối cảnh tế nhị này, Đức Leo XIV - người chỉ làm việc trong Giáo triều trong hai năm - đã bày tỏ "sự gần gũi" của mình với những người cộng tác và ca ngợi công việc "hầu như luôn luôn (...) không được chú ý" của họ.
Vào ngày 25 tháng 5, trong một Thánh lễ tại Nhà thờ chính tòa Thánh Gioan Lateranô, vị giáo hoàng mới cũng đã có bài phát biểu hòa giải với các tín hữu của giáo phận Rome, những người cũng bị ảnh hưởng bởi cuộc cải cách của Đức Phanxicô. Một ngày trước đó, ngài cũng đã bày tỏ lòng kính trọng đối với các nhân viên của Giáo triều Roma.
Sau cuộc cải cách
Phát biểu với các nhân viên của Phủ Quốc vụ khanh, Đức Leo XIV không né tránh công cuộc cải cách đang được tiến hành. Điều đáng chú ý là ngài đã truy nguyên công cuộc cải cách này từ Đức Phaolô VI và bảo vệ đường lối đã nêu trong Tông hiến Praedicate Evangelium do Đức Phanxicô ban hành năm 2022. Nhấn mạnh vai trò của Phủ Quốc vụ khanh trong việc “phối hợp các cơ quan và tổ chức khác của Tòa thánh”, ngài yêu cầu xây dựng “sự hiệp thông giữa Giáo hội Rôma và các Giáo hội địa phương, cũng như các mối quan hệ hữu nghị trong cộng đồng quốc tế”.
Trích dẫn lại lời của Đức Phaolô VI, người đứng đầu Giáo Hội Công Giáo bày tỏ hy vọng rằng “nơi này không bị ô nhiễm bởi tham vọng hay sự ganh đua”.
Ngài mời họ trở thành “anh chị em và con cái của Đức Giáo Hoàng”, và cảm ơn họ đã cầu nguyện cho ngài mỗi ngày, trước khi nói thêm, “Tôi hy vọng!”
Diễn Từ Của Đức Thánh Cha, Với Bộ Trưởng Và Các Viên Chức Của Phủ Quốc Vụ Khanh
Thưa Đức Hồng Y Parolin
Quý vị, các giám mục và linh mục thân mến,
Các anh chị em!
Trước hết, tôi cảm ơn Quốc vụ khanh về những lời giới thiệu và sự hỗ trợ liên tục mà ngài dành cho tôi khi tôi thực hiện những bước đầu tiên trong Triều Giáo hoàng của mình.
Tôi rất vui khi được ở đây với anh chị em, những người đã cống hiến một việc phục vụ quý giá cho đời sống của Giáo hội bằng cách giúp thực hiện sứ mệnh được giao phó cho tôi. Thật vậy, như Tông hiến Praedicate Evangelium khẳng định, Phủ Quốc vụ khanh, với tư cách là Phủ Quốc vụ khanh Giáo hoàng do Quốc vụ khanh chỉ đạo, hỗ trợ chặt chẽ cho Giám mục Rôma trong việc thực hiện sứ mệnh tối cao của ngài” (xem các số 44-45).
Tôi được an ủi khi biết rằng tôi không đơn độc và tôi có thể chia sẻ trách nhiệm của thừa tác vụ phổ quát của mình với anh chị em.
Điều này không có trong văn bản đã chuẩn bị, nhưng tôi có thể nói một cách chân thành rằng trong vài tuần này – thậm chí còn chưa đầy một tháng kể từ khi bắt đầu thừa tác vụ Phêrô của tôi – đối với tôi, rõ ràng là Giáo hoàng không thể làm việc một mình. Rất cần thiết phải dựa vào sự hỗ trợ của nhiều người trong Tòa thánh, và đặc biệt là tất cả anh chị em trong Phủ Quốc vụ khanh. Tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành nhất!
Lịch sử của định chế này có từ cuối thế kỷ XV, như chúng ta đã biết. Theo thời gian, tổ chức này ngày càng mang tính phổ quát và phát triển đáng kể, đảm nhiệm thêm nhiều nhiệm vụ khác để đáp ứng các nhu cầu mới nổi trong Giáo hội cũng như trong quan hệ với các quốc gia và tổ chức quốc tế. Hiện tại, gần một nửa anh chị em là tín hữu giáo dân. Và có hơn năm mươi phụ nữ, cả giáo dân và tu sĩ.
Sự phát triển này có nghĩa là, ngày nay, chính Phủ Quốc vụ khanh phản ảnh bộ mặt của Giáo hội. Đây là một cộng đồng lớn làm việc cùng với Đức Giáo Hoàng: chúng ta cùng nhau chia sẻ những câu hỏi, khó khăn, thách thức và hy vọng của dân Chúa trên toàn thế giới. Khi làm như vậy, chúng ta luôn thể hiện hai chiều kích thiết yếu: nhập thể và Công Giáo.
Chúng ta nhập thể trong thời gian và lịch sử vì Chúa đã chọn tình trạng con người và ngôn ngữ của nhân loại. Do đó, Giáo hội được kêu gọi đi theo cùng một con đường, để niềm vui của Tin Mừng có thể đến với mọi người, thông qua các nền văn hóa và ngôn ngữ ngày nay. Đồng thời, chúng ta luôn tìm cách duy trì một quan điểm Công Giáo, phổ quát cho phép chúng ta đánh giá cao các nền văn hóa và sự nhạy cảm khác nhau. Theo cách này, chúng ta có thể là động lực thúc đẩy cam kết xây dựng sự hiệp thông giữa Giáo hội Rôma và các Giáo hội địa phương, cũng như các mối quan hệ hữu nghị trong cộng đồng quốc tế.
Trong những thập niên gần đây, hai chiều kích này — nhập thể trong thời gian và có quan điểm phổ quát — đã ngày càng trở nên các yếu tố cấu thành cco6ng việc của Giáo triều. Chúng ta đã được hướng dẫn trên con đường này bởi cuộc cải cách Giáo triều Rôma do Thánh Phaolô VI thực hiện, người, được truyền cảm hứng từ tầm nhìn của Công đồng Vatican II, cảm thấy mạnh mẽ sự cấp thiết của Giáo hội trong việc chú ý đến những thách thức của lịch sử, tính đến “nhịp độ nhanh chóng của cuộc sống hiện đại” và “những điều kiện thay đổi của thời đại chúng ta” (Regimini Ecclesiae Universae, ngày 15 tháng 8 năm 1967). Đồng thời, ngài tái khẳng định nhu cầu về một việc phục vụ thể hiện tính Công Giáo của Giáo hội, và vì mục đích này, ngài đã sắc lệnh rằng “những người có mặt trong Tòa thánh để cai quản nó, nên được kêu gọi từ khắp nơi trên thế giới” (ibid.).
Nhập thể nhắc nhở chúng ta về tính cụ thể của thực tại và các vấn đề cụ thể, đặc biệt được các định chế giáo triều khác nhau giải quyết. Đồng thời, tính phổ quát gợi lên mầu nhiệm của sự hiệp nhất đa diện của Giáo hội và đòi hỏi một nỗ lực tổng hợp tiếp theo để hỗ trợ sứ mệnh của Giáo hoàng. Chính Phủ Quốc Vụ Khanh cung cấp dịch vụ thống nhất và tổng hợp này. Thật vậy, Đức Phaolô VI — rất am hiểu về Giáo triều Rôma — đã chọn tái cấu trúc văn phòng này, thực sự chỉ định nó là một điểm kết nối, và do đó thiết lập vai trò cơ bản của nó trong việc điều phối các Bộ và Cơ quan khác của Tòa thánh.
Tông Hiến Praedicate Evangelium gần đây nói về vai trò điều phối của Văn phòng Quốc vụ khanh là một trong nhiều trách nhiệm được giao cho Bộ phận Tổng vụ, dưới sự chỉ đạo của Phó Quốc vụ khanh với sự hỗ trợ của Vị thẩm định (xem 45-46). Cùng với Bộ phận Tổng vụ, Tông Hiến cũng bao gồm Bộ phận Quan hệ với các Quốc gia và Tổ chức Quốc tế, do Thư ký chỉ đạo với sự hỗ trợ của hai Phó thư ký. Bộ phận này chịu trách nhiệm, đặc biệt là trong thời điểm lịch sử tế nhị này, về các mối quan hệ ngoại giao và chính trị của Tòa thánh với các Quốc gia và các chủ thể khác của luật pháp quốc tế. Bộ phận Nhân sự Ngoại giao, với Thư ký và Phó thư ký, được giao nhiệm vụ hỗ trợ Các phái bộ đại diện Giáo hoàng và thành viên của Đoàn Ngoại giao tại Rome và trên toàn thế giới.
Tôi biết rằng những nhiệm vụ này rất khó khăn và đôi khi có thể không được hiểu rõ. Đây là lý do tại sao tôi muốn bày tỏ sự gần gũi của mình với anh chị em và trên hết là lòng biết ơn chân thành của tôi. Cảm ơn anh chị em vì những kỹ năng mà anh chị em đã dành cho việc phục vụ Giáo hội, vì công việc của anh chị em — hầu như luôn bị bỏ qua — và vì tinh thần truyền giáo truyền cảm hứng cho công việc đó. Và cho phép tôi, vì lòng biết ơn của mình, đưa ra lời kêu gọi, một lần nữa nhắc đến Thánh Phaolô VI: đừng để nơi này bị che mờ bởi tham vọng hay sự ganh đua; thay vào đó, hãy để nơi này trở thành một cộng đồng đức tin và bác ái thực sự, của “những người anh chị em và con cái của Đức Giáo Hoàng”, những người cống hiến hết mình vì lợi ích của Giáo hội (xem Diễn văn với Giáo triều Rôma, ngày 21 tháng 9 năm 1963).
Tôi giao phó tất cả anh chị em cho sự chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ của Giáo hội. Tôi cảm ơn anh chị em vì tôi biết rằng anh chị em cầu nguyện cho tôi – tôi hy vọng vậy! – mỗi ngày, và tôi nồng nhiệt chúc phúc cho mỗi người trong anh chị em, những người thân yêu của anh chị em và công việc của anh chị em. Cảm ơn anh chị em!