Daniel Esparza, trên tạp chí mạng Aleteia, xuất bản ngày 06/07/25, tường trình rằng: Trong bài phát biểu đầu tiên trước các nhà lãnh đạo giáo dân Công Giáo hoàn cầu, Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã vạch ra con đường cho sự hiệp thông và sứ mệnh.

Trong bài phát biểu tại Vatican vào ngày 6 tháng 6, Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã nói chuyện trực tiếp với các nhà lãnh đạo của các hiệp hội, phong trào và cộng đồng giáo dân Công Giáo mới, gọi những nhóm này là “men hiệp nhất” và là những đối tác quan trọng trong sứ mệnh truyền giảng Tin mừng của Giáo hội.
Đức Thánh Cha đã dành cả lời khen ngợi và chỉ đạo trong thông điệp đặc trưng của triều đại giáo hoàng mới xuất hiện của ngài.
“Anh chị em đại diện cho hàng ngàn người sống đức tin của mình trong cộng đồng”, Đức Giáo Hoàng nói một cách nồng nhiệt, thừa nhận sự đa dạng rộng lớn của các phong trào trong giáo hội — từ Phong trào Canh tân Đặc sủng đến Focolare, Hiệp thông và Giải phóng, và vô số các phong trào khác. “Giáo hội biết ơn anh chị em vì tất cả những điều tốt đẹp mà anh chị em đã làm.”
Những nhận xét của ngài được đưa ra trong cuộc họp thường niên do Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống tổ chức, quy tụ các nhà lãnh đạo toàn thế giới của các tông đồ do giáo dân lãnh đạo được Tòa thánh công nhận và Năm thánh các phong trào vào cuối tuần này.
Các đặc sủng và Đời sống của Giáo hội
Đức Giáo Hoàng Leo XIV đã nhấn mạnh tầm quan trọng cơ bản của các đặc sủng — những ân sủng thiêng liêng làm sống động các cộng đồng và thúc đẩy hoạt động nối còng tay lớn Kitô giáo. Trích dẫn Thư Iuvenescit Ecclesia, ngài lưu ý rằng các đặc sủng cho phép “ân sủng bí tích sinh hoa trái trong đời sống Kitô hữu theo nhiều cách khác nhau và ở mọi bình diện”.
Ngài cảnh cáo rằng nếu không có những ân sủng này, ân sủng của Chúa Kitô “có thể không tìm thấy đất tốt”, và khẳng định rằng cả thẩm quyền phẩm trật và biểu thức đặc sủng đều “đồng thiết yếu” đối với bản sắc của Giáo hội, lặp lại lời dạy của Thánh Gioan Phaolô II. Đức Giáo Hoàng cho biết, những phong trào này không phải là các dự án phụ mà là một phần không thể thiếu trong đời sống và sứ mệnh của Giáo hội.
“Nhờ các đặc sủng đã tạo nên các phong trào của anh chị em, nhiều người đã đến gần Chúa Kitô hơn và tìm thấy hy vọng trong cuộc sống”, ngài nói.
Sự hiệp nhất và Sứ mệnh: Các ưu tiên của Phêrô
Đức Giáo Hoàng Leo đặc biệt nhấn mạnh đến hai ưu tiên trong chức vụ giáo hoàng của ngài: sự hiệp nhất và sứ mệnh. Đối với ưu tiên đầu, ngài kêu gọi các phong trào trở thành “công cụ hiệp thông”, làm việc cùng với các giám mục và trong các giáo xứ, tránh chủ nghĩa bè phái và thúc đẩy tình huynh đệ trong một thế giới chia rẽ.
Đối với ưu tiên thứ hai, ngài đưa ra lời kêu gọi truyền giáo: “Luôn giữ cho lòng nhiệt thành truyền giáo này luôn sống động trong lòng anh chị em”.
Nhận ra chiều sâu kinh nghiệm trong căn phòng, ngài thúc giục họ tiếp tục chia sẻ Tin mừng với “những người, mặc dù ở xa, nhưng thường đang chờ đợi — mà không nhận ra — để lắng nghe lời sự sống của Chúa”.
Ngôn ngữ của Đức Giáo Hoàng đã tạo nên sự cân bằng giữa sự khích lệ của người cha và sự cấp bách tông đồ, lưu ý rằng sức sống của Giáo hội phụ thuộc phần lớn vào sự sáng tạo, sự đào tạo và lòng trung thành của các thành viên giáo dân.
Một Đức Giáo Hoàng lắng nghe Giáo Dân
Đáng chú ý, đây là cuộc gặp trực tiếp đầu tiên của Đức Giáo Hoàng Leo XIV với nhóm các nhà lãnh đạo Công Giáo hoàn cầu này. Giọng điệu của ngài mang tính bản vị, đầy hy vọng và được đánh dấu bằng sự tin tưởng:
“Nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ có những cơ hội khác để hiểu nhau hơn”, ngài nói.
Ngài kết thúc bằng cách nhấn mạnh Chúa Kitô là trung tâm của mọi đặc sủng và sứ mệnh, khuyến khích các nhà lãnh đạo chấp nhận con đường tình yêu hiến thân. “Những người cùng với những người khác theo đuổi mục tiêu tông đồ đều được kêu gọi làm giàu cho người khác thông qua việc từ bỏ bản thân”.
Cuộc gặp gỡ đánh dấu một tín hiệu mạnh mẽ rằng vị giáo hoàng mới coi các phong trào giáo dân không chỉ là những người trợ giúp trong sứ mệnh của Giáo hội — mà còn là những người chủ động.
Diễn Từ Của Đức Thánh Leo Xiv Với Các Người Điều Hành Các Hiệp Hội Giáo Dân, Các Phong Trào Giáo Hội Và Các Cộng Đồng Mới
Tại Clementine Hall, Thứ sáu, ngày 6 tháng 6 năm 2025
Nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần.
Bình an ở cùng anh chị em!
Thưa Đức Hồng Y, các anh em Giám mục thân mến,
Anh chị em thân mến!
Tôi rất vui được tiếp đón anh chị em trong cuộc họp thường niên này do Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống tổ chức dành cho các điều phối viên, các nhà lãnh đạo quốc tế và các đại biểu của các hiệp hội giáo hội được Tòa thánh công nhận hoặc thành lập.
Anh chị em đại diện cho hàng ngàn người sống đức tin và thực hiện sứ vụ tông đồ của mình trong các hiệp hội, phong trào và cộng đồng. Tôi muốn cảm ơn anh chị em trước hết vì công việc hướng dẫn và lãnh đạo của anh chị em. Việc hỗ trợ và khuyến khích anh chị em của chúng ta trên hành trình Kitô giáo đòi hỏi trách nhiệm và cam kết, nhưng đôi khi cũng kéo theo những vấn đề và hiểu lầm. Tuy nhiên, đây vẫn là một nhiệm vụ cần thiết và quan trọng, và Giáo hội biết ơn anh chị em vì tất cả những điều tốt đẹp mà anh chị em đã làm.
Món quà của các hiệp hội và đặc sủng
Các nhóm mà anh chị em tham gia khác nhau về bản chất và lịch sử, và tất cả đều quan trọng đối với Giáo hội. Một số được thành lập để thực hiện một dự án tông đồ, từ thiện hoặc phụng vụ chung, hoặc để hỗ trợ chứng tá Kitô giáo trong các bối cảnh xã hội chuyên biệt. Tuy nhiên, những nhóm khác bắt nguồn từ cảm hứng đặc sủng, một đặc sủng ban đầu đã làm nảy sinh một phong trào, một hình thức linh đạo mới và truyền giảng Tin mừng.
Mong muốn cùng nhau làm việc vì mục đích chung phản ảnh một thực tại thiết yếu: không ai là Kitô hữu đơn độc! Chúng ta là một phần của một dân tộc, một thân thể do Chúa thiết lập. Khi nói về các môn đệ đầu tiên của Chúa Giêsu, Thánh Augustinô đã từng nói, “Họ đã trở thành đền thờ của Thiên Chúa, không chỉ là những cá nhân; cùng nhau, họ được xây dựng thành đền thờ của Thiên Chúa” (En. In Ps. 131, 5). Đời sống Kitô hữu không phải là sống biệt lập, như một loại kinh nghiệm trí thức hoặc tình cảm, giới hạn trong tâm trí và trái tim. Nó được sống với những người khác, trong một nhóm và trong cộng đồng, bởi vì Chúa Kitô phục sinh hiện diện ở bất cứ nơi nào các môn đệ tụ họp nhân danh Người.
Công đồng Vatican II khuyến khích mạnh mẽ hoạt động tông đồ giáo dân, đặc biệt là trong Sắc lệnh về Tông đồ giáo dân. Ở đó chúng ta đọc rằng các hiệp hội tông đồ “cũng rất quan trọng vì công việc tông đồ thường đòi hỏi hành động phối hợp, hoặc trong các cộng đồng giáo hội hoặc trong nhiều lĩnh vực khác nhau. Các hiệp hội được thành lập để thực hiện một công việc tông đồ chung hỗ trợ các thành viên của họ, đào tạo họ cho công việc tông đồ, và phân công và chỉ đạo cẩn thận các hoạt động tông đồ của họ. Do đó, có thể hy vọng một vụ mùa bội thu hơn nhiều từ họ so với việc mỗi thành viên hành động riêng lẻ” (Số 18).
Những thực tại khác đã nảy sinh từ một đặc sủng: đặc sủng của một người sáng lập hoặc một nhóm sáng lập, hoặc một đặc sủng lấy cảm hứng từ đặc sủng của một Viện tu. Đây cũng là một chiều kích thiết yếu của đời sống Giáo hội. Tôi muốn mời anh chị em xem xét các đặc sủng liên quan đến ân sủng, đến ân huệ của Chúa Thánh Thần. Như anh chị em đã biết, Thư Iuvenescit Ecclesia tuyên bố rằng hệ thống phẩm trật giáo hội và bí tích Truyền chức thánh tồn tại chính xác để “lời đề nghị ân sủng khách quan” được thực hiện thông qua “các bí tích, việc công bố chuẩn mực lời Chúa và việc chăm sóc mục vụ” luôn sống động và hiện diện giữa các tín hữu (Số 14). Mặt khác, các đặc sủng “được Chúa Thánh Thần ban phát một cách tự do để ân sủng bí tích có thể sinh hoa trái trong đời sống Kitô hữu theo nhiều cách khác nhau và ở mọi bìnhh diện” (số 15).
Do đó, mọi sự trong Giáo hội đều được hiểu theo nghĩa ân sủng: định chế tồn tại để ân sủng luôn được ban tặng, và các đặc sủng được ban tặng để ân sủng này có thể được đón nhận và sinh hoa trái. Nếu không có các đặc sủng, sẽ có nguy cơ ân sủng của Chúa Kitô, được ban tặng dồi dào, có thể không tìm thấy đất tốt để đón nhận. Đó là lý do tại sao Thiên Chúa khơi dậy các đặc sủng: để đánh thức trong lòng chúng ta một khát vọng gặp gỡ Chúa Kitô và một khát vọng về sự sống thiêng liêng mà Người ban cho chúng ta. Nói tóm lại, đó là ân sủng!
Khi nhắc lại điều này, tôi muốn tái khẳng định, theo chân các vị Tiền nhiệm của tôi và phù hợp với Huấn quyền của Giáo hội, đặc biệt là kể từ Công đồng Vatican II, rằng các ân sủng phẩm trật và các ân sủng đặc sủng “đồng thiết yếu với nhau đối với hiến pháp thần linh của Giáo hội do Chúa Giêsu thành lập” (Thánh Gioan Phaolô II, Sứ điệp cho Đại hội Thế giới các Phong trào Giáo hội, ngày 27 tháng 5 năm 1998). Nhờ các đặc sủng đã tạo nên các phong trào và cộng đồng của anh chị em, nhiều người đã đến gần Chúa Kitô hơn và tìm thấy hy vọng trong cuộc sống. Họ đã khám phá ra thiên chức làm mẹ của Giáo hội và họ muốn được giúp đỡ để phát triển đức tin, trong đời sống cộng đồng và các công việc bác ái, và thông qua việc truyền giảng Tin mừng, mang đến cho người khác món quà mà họ đã nhận được.
Sự hiệp nhất và Sứ mệnh, trong sự Hiệp nhất với Đức Giáo Hoàng
Sự hiệp nhất và sứ mệnh là hai khía cạnh thiết yếu của đời sống Giáo hội và là hai ưu tiên của thừa tác vụ Phêrô. Vì lý do này, tôi yêu cầu tất cả các hiệp hội và phong trào giáo hội hợp tác trung thành và quảng đại với Đức Giáo Hoàng, trên hết là trong hai lĩnh vực này.
Trước hết, bằng cách trở thành men hiệp nhất. Tất cả anh chị em liên tục trải nghiệm sự hiệp thông thiêng liêng hiệp nhất anh chị em. Đó là sự hiệp thông mà Chúa Thánh Thần mang lại trong Giáo hội. Đó là sự hiệp nhất có nền tảng trong Chúa Kitô, Đấng thu hút chúng ta đến với Người và do đó hiệp nhất chúng ta với nhau. Thánh Paulinus thành Nola đã từng viết trong một lá thư gửi cho Thánh Augustinô: “Chúng ta có một Đầu, một ân sủng tràn đầy chúng ta, chúng ta sống nhờ một Bánh, chúng ta bước đi trên một con đường và chúng ta sống trong cùng một ngôi nhà... Chúng ta là một, trong cả tinh thần và thân thể của Chúa. Nếu chúng ta tách mình ra khỏi Đấng ấy, chúng ta sẽ trở thành hư vô” (Ep. 30, 2).
Hãy tìm cách truyền bá khắp nơi sự hiệp nhất mà chính anh chị em đã trải nghiệm trong các nhóm và cộng đồng của mình, luôn hiệp thông với các Mục tử của Giáo hội và đoàn kết với các thực tại khác của Giáo hội. Hãy gần gũi với tất cả những người mà anh chị em gặp gỡ, để các đặc sủng của anh chị em luôn phục vụ cho sự hiệp nhất của Giáo hội, và trở thành “men của sự hiệp nhất, hiệp thông và tình huynh đệ” (x. Bài giảng, ngày 18 tháng 5 năm 2025) trong thế giới của chúng ta, nơi đang bị xâu xé bởi bất hòa và bạo lực.
Thứ hai, sứ mệnh. Sứ mệnh của Giáo hội là một phần quan trọng trong kinh nghiệm mục vụ của riêng tôi và đã định hình nên đời sống thiêng liêng của tôi. Anh chị em cũng đã trải qua hành trình thiêng liêng này. Cuộc gặp gỡ của anh chị em với Chúa và cuộc sống mới tràn ngập trái tim anh chị em đã khơi dậy mong muốn của anh chị em là làm cho người khác biết đến Người. Anh chị em đã lôi kéo nhiều người khác tham gia và dành nhiều thời gian, nhiệt thành và năng lực để chia sẻ Tin mừng ở những nơi xa xôi nhất, trong những môi trường đầy thách thức nhất, những khó khăn và thất bại dai dẳng. Luôn giữ cho lòng nhiệt thành truyền giáo này luôn sống động giữa anh chị em: ngày nay cũng như mọi khi, các phong trào đóng vai trò cơ bản trong công cuộc truyền giảng Tin mừng. Trong số anh chị em, có nhiều người hào phóng, được đào tạo bài bản, có kinh nghiệm “trực tiếp”. Đây là kho báu cần được sử dụng đúng mục đích, luôn để mắt đến những tình huống và thách thức mới. Hãy sử dụng tài năng của mình để phục vụ cho sứ mệnh của Giáo hội, dù là ở những nơi truyền giáo đầu tiên hay trong các giáo xứ và cộng đồng giáo hội địa phương của anh chị em, để tiếp cận những người, mặc dù ở xa, thường đang chờ đợi, mà không nhận ra điều đó, được lắng nghe lời sự sống của Chúa.
Kết luận
Các bạn thân mến, hôm nay chúng ta gặp nhau lần đầu tiên. Nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ có những cơ hội khác để hiểu nhau hơn, nhưng trong thời gian chờ đợi, tôi khuyến khích anh chị em hãy tiến lên trên hành trình của mình. Luôn luôn đặt Chúa Giêsu làm trung tâm! Đây là điều cốt yếu, và các đặc sủng có mục đích phục vụ cho mục đích này. Chúng dẫn đến một cuộc gặp gỡ với Chúa Kitô; chúng nuôi dưỡng sự phát triển và trưởng thành nhân bản và tâm linh, và chúng giúp xây dựng Giáo hội. Theo nghĩa này, tất cả chúng ta được kêu gọi noi gương Chúa Kitô, Đấng đã hạ mình xuống để làm cho chúng ta nên giàu có (x. Pl 2:7). Những người cùng với những người khác theo đuổi mục tiêu tông đồ và những người tận hưởng một đặc sủng đều được kêu gọi làm cho người khác nên giàu có thông qua việc hạ mình xuống. Đó là nguồn tự do và niềm vui lớn lao.
Cảm ơn vì con người của anh chị em, và vì tất cả những gì anh chị em làm. Tôi giao phó anh chị em cho sự bảo vệ của Đức Maria, Mẹ của Giáo hội, và tôi trân trọng ban Phép lành của tôi cho anh chị em, và cho tất cả những người mà anh chị em đại diện. Cảm ơn anh chị em!